26:
Hoài Thương không biết đã bất tỉnh bao lâu, chỉ biết rằng khi cô tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trong phòng khách sạn rồi. Không phải lúc đó cô vẫn còn ở biệt thự ven hồ Hoàn Kiếm chuẩn bị đi thăm mẹ mình nằm viện hay sao? Sao lại ở đây kia chứ? Khung cảnh này… là nhà nghỉ Hạ Thương.
Cô nhớ lại lúc đó ở căn biệt thự, đang đứng đợi chị giúp việc đi cùng mình tới bệnh viện thì bỗng từ đằng sau cô có 1 người không rõ đàn ông hay phụ nữ, bịt vào mặt cô 1 chiếc khăn. Cô chỉ kịp nhìn thấy chiếc nhẫn người đó đeo trên ngón áp út thôi rồi không biết gì nữa.
“Khoan đã. Chiếc nhẫn… chiếc nhẫn hình rồng đó… thật quen quá.”
Quen là đúng rồi bởi nó là chiếc nhẫn vàng tây mà cô mua cho Minh Quân mới dạo gần đây mà. Cửa phòng mở ra cũng là lúc Hoài Thương nhận ra bộ mặt thật của Minh Quân.
- Minh Quân, là anh sao?
Minh Quân im lặng không nói gì hết, tay đeo chiếc nhẫn rồng kia có cầm tô cháo gà còn ấm đi về phía giường nơi Hoài Thương đang ngồi.
- Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?
Minh Quân biết cô muốn nói gì, chỉ có cười thôi và nụ cười này cô chưa từng thấy bởi nó mang tới 7 phần nham hiểm, Minh Quân trước đây là người hiền lành cơ mà. Theo bản năng cô lùi lại phía thành giường, tay kéo chăn lên tới tận cổ.
- Cháo gà em thích này, ăn 1 chút cho lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-thien-em-xin-loi-/3404142/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.