Sáng hôm sau Khải Thiên tới tập đoàn làm việc, quần áo chỉnh tề là lượt gọn gàng nhưng gương mặt thì tới 8 phần hốc hác do 1 đêm không ngủ, anh cứ nghĩ mãi về chuyện tối qua giữa anh và cô mà khóc suốt cả đêm tới nỗi mắt sưng húp thâm quầng lên như gấu trúc vậy. Thư ký thông báo lịch trình làm việc của anh trong ngày hôm nay anh cũng không có để ý nữa.
- Phùng tổng. Phùng tổng à…
- Hả?
- Phùng tổng mệt mỏi trong người sao ạ? Có cần gọi bác sĩ không ạ?
- Không cần đâu, cô gửi vào mail cho tôi lịch làm việc của tôi vào mail cho tôi, 1 chút nữa tôi sẽ xem sau.
Thư ký khó hiểu nhưng rồi cũng gật đầu, cúi đầu chào anh rồi rời khỏi phòng tổng giám đốc, chị bắt đầu đi thông báo cho tất cả mọi người các phòng ban khác rằng tổng giám đốc hôm nay khó ở, 80% là nhân viên sẽ phải ở lại tăng ca rồi.
- Tổng giám đốc chẳng phải đã thay đổi giờ làm việc rồi hay sao chị, sao lại còn khó ở?
- Không biết, tôi nói lịch làm việc của sếp thì sếp chẳng để ý gì, bảo tôi gửi vào mail cho sếp, mặt căng thẳng lắm.
- Thôi chết rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Nhân viên còn chưa hết vui mừng sau chuyện ngày hôm qua được thay đổi giờ làm thì hôm nay sếp lại khó ở, chuyện gì đã xảy ra với sếp của họ vậy?
- Chị Ngân ơi, chị có số của chị phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-thien-em-xin-loi-/3404132/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.