Chuông này sẽ kể cụ thể những chuyện xảy ra vào 6 năm trước nhé các bạn.
Khải Thiên rời phòng ngủ với chiếc cặp sách của bố mình. Trong lúc lục lọi cặp sách anh thấy có 1 chiếc phong bì thư về ngoài có ghi chữ “KHẢI THIÊN” to đùng ngã vật. Mở nó ra anh thấy tờ giấy đôi kẻ ngang, chữ viết tay đó là chữ của bố anh.
“Thiên à, khi con đọc được lá thư này có lẽ bố và mẹ đã không còn sống cùng với nhau nữa. Bố đã muốn công khai nó từ lâu nhưng sợ con sẽ vì chuyện của bố mẹ mà lung lay việc học và công việc ở tập đoàn. Con có nhớ bố từng nói với con rằng cho dù chuyện gì xảy ra cũng đừng có tức giận hay hận thù hay không? Chuyện giữa bố con Minh Quân bố không truy cứu, bố cũng có 1 phần sai trái bởi vì đã không chăm lo quan tâm tới mẹ con. Nếu con có hận, con hãy hận bố nhé Thiên!”
- Tại sao bố không nói với con điều này sớm hơn? Tại sao vậy bố?
Những hình ảnh biết nói đó đập thẳng vào mắt, vào tim anh đau quá, còn nữa, tại sao Hoài Thương lại cứ mãi dối lừa anh, kể lại sự thật sẽ khiến cô mất vài cân thịt sao?
Đá cửa phòng ra, anh phải hỏi cô cho ra nhẽ chuyện này. Cầm chặt những tấm ảnh trên tay phải còn tay trái nắm chặt lấy cổ tay cô lôi lên đối diện với mình, anh nói:
- Em nói đi, người trong những tấm ảnh này có phải là em không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-thien-em-xin-loi-/3404125/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.