- Ôi ôi hoan nghênh Phùng tổng ghé cửa hàng. Lâu rồi không thấy Phùng tổng tới đây mua đồ. Tiểu thư nào đây? Thật là xinh đẹp quá ạ.
- Đây là vợ tôi.
- Ôi thì ra là phu nhân của Phùng tổng đây, rất hân hạnh.
Ông chủ của quầy hàng váy vóc và đầm dự tiệc đã chuẩn bị sẵn hàng rồi, chỉ cần Khải Thiên kiểm tra đoạn cuối nữa thôi là tính tiền được rồi. Những chiếc váy ở đây đều hợp với cô hết, da trắng hồng sẵn rồi, và cả thêm nữa dáng người cô tuy gầy nhưng lại chuẩn đét, vòng nào ra vòng nấy.
- Em đưa chị Thương vào trong thay đồ đi.
- Dạ vâng cậu chủ hihi…
Đứng ngoài cùng với Hưng xem váy thêm thì trùng hợp thay Lan Chi cũng tới đây xem váy vóc. Vừa thấy Khải Thiên cô ta đã sà ngay tới và bám víu vào cánh tay săn chắc của anh, Khải Thiên không 1 động tác thừa thãi nào hết, ẩy nhẹ 1 cái Lan Chi ngã sõng soài trên nền đất.
- Thiên à, sao anh lại đẩy em?
- Tên tôi là Phùng Khải Thiên, cảm phiền cô gọi đầy đủ họ tên của tôi.
Mỹ Lệ giúp Hoài Thương thay chiếc đầm 2 dây có thắt nơ của nhà Elise, sẵn tiện mái tóc đang xoăn lơi thế kia, Mỹ Lệ có rút 1 chiếc khăn lụa từ trong túi áo khoác ra buộc lên cho Hoài Thương, trông cô thật xinh xắn và đáng yêu quá đi thôi.
- Chị. Chị xinh quá đi à. Để em ra gọi cậu chủ nha.
Mở cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-thien-em-xin-loi-/3404123/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.