- Ừ...
Đậu Kiến Đức cúi đầu trầm tư. Nói thực ra, cùng giao tiếp quan viên triều đình như Lý Trọng Kiên vậy, trong lòng ông vẫn là khó có thể thoát khỏi một tia tự ti. Dù sao đối phương nhiều năm qua vẫn lấy tiêu diệt phỉ vì nghiệp, mà Đậu Kiến Đức ông, cũng là cự phỉ tiếng tăm lừng lẫy trên đường Hà Bắc.
- Chủ công hay là lo lắng Lý Trọng Kiên không biết tốt xấu?
Thấy Đậu Kiến Đức do dự, Tống Chính Bản thấp giọng thúc giục.
Đậu Kiến Đức hạ quyết định, ngẩng đầu, lớn tiếng đáp lại:
- Một phong thư mà thôi, có cái gì phải lo lắng. Cùng lắm là bị họ Lý nhục nhã một phen thôi! Lão tử cũng không phải chưa từng bị sỉ nhục? Ta ngay lập tức đi viết, sau đó làm phiền tiên sinh chọn lấy một người đưa tin đưa qua cho gã!
- Ngoài ra, chủ công còn cần đem binh mã hướng đông chuyển đi!
Tống Chính Bản mặc kệ Đậu Kiến Đức có cao hứng hay không, trực tiếp đề xuất yêu cầu.
- Này là vì sao?
Đậu Kiến Đức nhíu mày một cái, vẻ mặt ôn hoà hỏi.
- Nếu thể hiện thiện ý, sao có đạo lý ở cửa nhà người múa đao?
Tống Chính Bản không có trực tiếp trả lời vấn đề của ông ta, mà là cười hỏi ngược lại.
Ngẫm lại vị trí cũ của chính mình, Đậu Kiến Đức không kìm nổi cười:
- Hắc, tiên sinh không nói, ta còn thực không nhìn ra. Ta hiện tại chính là không quan tâm phía bắc Vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486477/quyen-4-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.