- Bây giờ ta còn chưa có chủ ý ổn thỏa!
Đậu Kiến Đức không giấu giếm do dự của mình nữa:
- Tiên sinh vẫn khuyên ta sớm chính danh vị, định trật tự, ta vẫn kéo dài không đáp lại. Kỳ thật lòng ta rất rõ ràng, nếu là còn giống như Cao Đại đương gia, mọi người mỗi đoan môi bát, tự xướng tự hát, khi có lợi thì thành một khối, gặp phiền toái thì tự người tự chiến. Khẳng định sẽ đi vào con đường của Cao Đại đương gia ngày xưa. Không gặp tới cường thủ thì thôi, một khi gặp phải lập tức sụp đổ. Nhưng ngoại trừ Trình Danh Chấn, chưa từng có người thứ hai chủ động nói với ta không vội bổ sung bộ hạ của hắn. Ai cũng hy vọng thế lực của mình lớn mạnh, ai cũng e sợ lạc hậu nửa bước sẽ chịu thiệt.
- Cho nên Chủ công càng phải quyết đoán thêm vài phần nữa!
Tống Chính Bản rất lý giải gật đầu, sau đó nói cổ vũ.
- Cái đó dễ dàng như vậy!
Đậu Kiến Đức tiếp tục thở dài:
- Năm xưa bọn họ sở dĩ đồng ý phục tùng ta, là vì Quách Huyến đã giết đến cửa, ta không ra mặt, mọi người sớm tối khó bảo toàn tánh mạng. Nhưng này nhất thời, kia nhất thời, hiện giờ chúng ta đã đánh non nửa cái Hà Bắc, con đường phía trước là trời cao biển rộng rồi, ai còn nhỡ rõ ngày hôm qua khốn quẫn? Ta sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, bọn họ còn có thể theo ta vài ngày. Nếu ta làm giống như như lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486462/quyen-4-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.