Nếu người đưa tin một mức chọn ngày, và chọn phương thức nội ứng ngoại hợp, Tang Hiển Hòa ngược lại sẽ hoài nghi trong đó có cạm bẫy gì hay không. Mà người đưa tin lại rất thẳng thắn nói cho gã biết nội ứng ngoại hợp không có nhiều phần thắng, việc này không khỏi khiến gã đối với Ngũ Thiên Tích có thêm vài phần tin tưởng. Cẩn thận suy nghĩ một lát, gật đầu nói:
- Ngươi nói cũng rất có lý. Nhưng ta không có nhiều thời gian như vậy. Sau khi trở về nói cho Ngũ Thiên Tích biết, sáng sớm ngày mai ta công thành ba lần, bảo y nhất định phải nắm lấy cơ hội. Nếu y không nắm được cơ hội mà nói…, sau này đừng trách ta không niệm tình xưa!
- Ta không thể trở về!
Người đưa tin lắc lắc đầu, lớn tiếng cự tuyệt.
- Ngươi không quay về, làm sao có thể truyền lời của ta vào trong đó?
Sắc mặt Tang Hiển Hòa trầm xuống, trợn mắt nhìn.
- Không phải là ý này!
Người đưa tin khoát tay áo, ấp a ấp úng bổ sung,
- Ngũ Giáo Úy, Ngũ Giáo Úy nói với ta, chỉ cần chuyển lời tới đây là được. Sau đó ta phải ở đây làm con tin. Nếu đại nhân không tin y, thì hãy cứ chờ xem. Chỉ cần lời nói của y có câu nào không thật, có thể đem ta ra chém đầu ngay tức khắc. Như vậy, y sẽ không nợ ngài cái gì!
- Nói cái gì! Ta giữ ngươi lại làm cái gì?
Tang Hiển Hòa vừa tức giận, vừa buồn cười. Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486372/quyen-4-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.