Nửa câu nói sau đề cập đến điển cố nên Đỗ Quyên không hiểu lắm, nhưng sâu trong ánh mắt của trượng phu nàng nhìn thấy sự mỏi mệt. Trượng phu đã không còn là người mà năm đó mới vào lục lâm cái gì cũng không biết không hiểu, không còn là Trình Tiểu Cửu gặp chuyện gì cũng vẫn lạc quan. Những năm gần đây, hắn đã trải qua rất nhiều việc, cũng đã có thêm rất nhiều gánh nặng. Ba quận huyện, gần hai trăm ngàn người già có trẻ có, còn có gia quyến của các huynh đệ, thật sự vì trốn tránh mũi nhọn của địch mà buông tay mặc kệ, làm sao dễ dàng như vậy.
Vừa mỉm cười, trong lúc vô thức lực trong tay lại mạnh thêm một chút. Trình Danh Chấn cảm nhận được trong lòng thê tử đang khẩn trương, dùng cánh tay còn lại nhẹ nhàng kéo nàng một chút, tiếp tục cười nói:
- Cho dù Tang Hiển Hòa không đến, thì sớm muộn gì triều đình cũng phái người khác đến. Đánh sớm hay đánh muộn đều là đánh, lúc nào triều đình đánh mệt mỏi rồi, thì cũng sẽ dừng lại thôi!
- Thật sự sẽ dừng lại sao? Nếu không thì biết làm sao?
Đỗ Quyên trên mặt cười, nhưng trong lòng lại tràn đầy nghi ngờ. Trượng phu đêm qua, sáng nay vừa nghị sự, đã ngày càng có khí phách của Đại Đương gia rồi. Không chút hoang mang, không giận ra uy. Ban đầu không cấm chỉ chính mình bề ngoài ý kiến, nhưng bây giờ luôn ý đồ đem chính mình hoàn toàn biến thành theo nữ nhân của hắn, mà không phải bằng hữu giang hồ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486358/quyen-4-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.