Lúc Trình Danh Chấn cùng thị vệ đi vào doanh trại đã bị đốt cháy thì trận chiến đấu đã kết thúc. Đại đương gia Lư Phương Nguyên của đầm Cự Lộc chỉ dẫn theo gần hai trăm người chạy trốn, thân tín còn lại của ông ta hoặc là chết trận, hoặc là một phần đã chết dưới đao của bộ hạ thuộc cấp dưới Trương Kim Xưng làTiết Tụng hoặc là Hách Lão Đao. Vì để chứng minh bản thân mình phụ thuộc vào Lư Phương Nguyên thật sự là bất đắc dĩ, đám lâu la “phản chính” của Lư Phương Nguyên cũng ra tay vô cùng tàn nhẫn. Thậm chí ngay cả những tù binh đã buông binh khí cũng bị chúng tóm đi. Trong nháy mắt biểu hiện “trung dũng” là như vậy, thậm chí ngay cả mệnh lệnh ngăn lại của đám người Đoàn Thanh, Trương Cẩn, Hàn Cát Sinh cũng không kịp truyền đi. Hoặc cũng có thể nói, Đoàn Thanh, Trương Cẩn, cố ý khiến cho trận chiến này chết chóc, kẻ mới nhập bọn thường như vậy. Quy tắc của giang hồ, đối đầu với kẻ mạnh không còn cách nào khác là phải quy thuận trung thành khiến cho bọn chúng hiểu được qua chém giết để chứng minh đó là đường tắt.
Tuy là như vậy, nhưng số tù linh còn lại vẫn còn rất lớn, vượt xa quân của Minh Châu Quân. Có kết quả này nguyên nhân trực tiếp là do đám lâu la không có sự tín nhiệm của Lư Phương Nguyên. Nhân lúc Trương Kim Xưng xuất chiến chiếm được đầm Cự Lộc sau này làm Đại đương gia, Lư Phương Nguyên e rằng người khác sẽ dùng âm mưu đoạt lấy cơ nghiệp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486338/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.