- Mọi người đều cho rằng như vậy?
Thanh âm của Trình Danh Chấn đột nhiên nghe hơi khô chát, nuốt nước bọt, khó khăn truy hỏi,
- Mọi người còn nói những gì nữa?
- Cũng không phải tất cả mọi người, chỉ xấp xỉ hơn tám phần một chút!
Đã nói xong lời muốn nói rồi, Hoàng Nha Bảo cuối cùng cũng kiên trì hơn một chút.
- Thuộc hạ ăn nói lỗ mãng, ngài có thể trị tội của thuộc hạ, nhưng phía Trương Đại Đương gia ngài nhất định phải đề phòng một chút. Lão nhân gia y từ trước tới nay cơm nước xong xuôi thì lập tức thè lưỡi ra liếm đáy chén, nếu một ngày nào đó lại có hành động gì độc ác đối với ngài, ngài cũng sẽ không luôn luôn may mắn như năm trước được!
- Được rồi, chuyện này ta đều có suy xét!
Trình Danh Chấn gắt gỏng nói, sau đó phóng ngựa như bay về phía trước. Hoàng Nha Bảo và đám thị vệ không còn cách nào khác đành nhìn nhau, thúc ngựa đi theo sát. Trên thực tế, đoàn người đã sớm muốn khuyên Trình Danh Chấn đuổi Trương Kim Xưng đi, hoặc tìm một chỗ giam lỏng y, để tránh đêm dài lắm mộng. Nhưng thị vệ bọn họ không ai nghĩ Hoàng Nha Bảo lại to gan như vậy, không ngờ rằng rõ ràng sắc mặt chủ soái đã không được vui, lại đem những lời cũ kiên trì nói cho hết. Cho nên chuyện này còn lề mà lề mề cho đến nay, đã trở thành tâm bện của mọi người, nghĩ tới ai cũng cảm thấy bất an, nhưng ai cũng chần chừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486303/quyen-3-chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.