Lúc này là thời khắc mấu chốt để tranh quyền lãnh đạo Ngõa Cương Quân, dù có thế nào Lý Mật cũng không dám làm mất đi sự ủng hộ trại chủ Ngõa Cương của Vương Đức Nhân. Bản lĩnh và kiến thúc của lục lâm hào kiệt đều có hạn, nhưng không chịu nổi người đông thế mạnh. Nắm chặt bọn họ trong tay, có thể vì bức bách mà đám người Từ Mậu Công vì đại cục núi Ngõa Cương mà không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đối với loại người Vương Đức Nhân mà nói, Lý Mật cũng không thể bỏ cờ xí đi được. Chỉ có Lý Mật ở đây, mọi người mới cùng đoàn kết lại, địa vị ngang nhau cùng với đám người Từ Mậu Công, Trình Tri Tiết, Đơn Hùng Tín trong doạnh trại Ngõa Cương. Nếu không kỉ luật nghiêm minh, thì sức chiến đấu cũng chẳng khác gì Đại Tùy, quan Ngõa Cương Quân căn bản sẽ không coi họ ra gì. Nghĩ đến là muốn chỉnh thì chỉnh, muốn chia thì chia. Nói là suy nghĩ cho tương lai của mọi người, nhưng trên thực tế thì lại để mọi người thành cây không rễ, sớm muộn gì cũng bị thu phục.
Mặc dù không rời nhau được nhưng Vương Đức Nhân của giờ phút này đương nhiên đã không còn còn là Vương Đức Nhân của ngày đầu dẫn bộ đến gia nhập rồi. Khi đó y bị lời nói của Phòng Ngạn Tảo làm cho thay đổi, tin chắc là Lý Mật sẽ là người đứng đầu Trung Nguyên tiếp theo. Đi theo Lý Mật, từ đó mình sẽ là khai quốc công thần, từ nay về sau có thể thoát khỏi cái danh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486224/quyen-3-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.