- Mật Công, Mật Công, không thể hành động theo cảm tính được. Ngụy Huyền thành kia đầy bọn quan lại, thuộc hạ còn phải nghĩ cách, nhất định sẽ giải quyết tên Ngụy Bảo Tàng trước!
Một nho sinh bên cạnh vừa che lại tấm lụa trắng cho người khách che mặt vừa khuyên giải.
- Ngạn Tảo!
Người khách che mặt nghiến răng nghiến lợi, gọi to tên nho sinh của mình và nói:
- Nhớ năm đó, họ Nguyên kia xin Lý Mật ta giúp đỡ, ta đã bị chụp ngực thế này. Bây giờ ta phải thiêu y thiêu trên đống củi…
Người ăn mặc như nho sinh thở dài, tiếp tục nhỏ giọng khuyên giải:
- Hà tất Mật Công phải chấp nhặt đến hạng tiểu nhân đó. Từ xưa đến nay, kẻ đưa than đến sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì ít mà kẻ thêu hoa dệt gấm thì nhiều. Ngày đó, Nguyên Bảo Tàng đến cầu cạnh ông, đương nhiên là cái gì cũng đồng ý, còn bây giờ hắn thấy quân Ngõa Cương bị đánh bại nhiều trận liên tiếp…
- Phòng tiên sinh, ông đừng nói nữa!
Một gã cao lớn ngắt lời:
- Ông xem chủ công của ông đã bị ông làm tức cho thành ra bộ dạng gì rồi. Còn không phải vì Nguyên Bảo Tàng sao, sáng sớm ngày mai, ta sẽ đến Võ Dương cắt lấy thủ cấp của y mang đến cho chủ công.
- Bá Đương đang ra sức nói nhảm!
Phòng Ngạn Tảo ăn mặc như nho sinh quay lại phản bác:
- Giết Nguyên Bảo Tàng, quận Võ Dương tất nhiên sẽ rơi vào tay Cao Sĩ Đạt. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486220/quyen-3-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.