Trương Kim Xưng bị tiếng trống đập liên hồi đến phiền lòng, biết rõ mình nói sẽ không nảy sinh bất cứ tác dụng gì, vẫn là không kìm nổi đối đầu rống giận.
- Đừng gõ nữa, đập cái gì mà đập...
Tiếng trống lại đột nhiên vừa chuyển, vọng Bắc Đẩu, đạp gió thu, tướng quân ngâm, giáo dài đi, nam nhi lệnh, máu đào cát vàng, một lớp tiếp theo một lớp, một lớp sóng tiếp theo một lớp sóng...
Áo choàng màu đỏ tươi áo choàng của Trình Danh Chấn phần phật bay trong ở tiếng trống, sắc mặt của hắn nhìn cũng mỏi mệt giống như Trương Kim Xưng nhưng lại mơ hồ mang theo ý cười.
- Đại đương gia muốn đến Bình Ân dừng chân, sao lại không thông báo trước một tiếng để thuộc hạ sớm làm chuẩn bị! Ngài xem chuyện này náo đấy, chúng ta chân trước mới vừa đi, ngài sau lưng đã đến, làm cái gì cũng không kịp nữa!
Nói gần nói xa, lại lần nữa khinh thường Trương Kim Xưng không có đức hạnh của một vị Đại đương gia, trước tiên yêu cầu cấp dưới đi bán mạng cho mình, sau đó thì lại đào móc nhà của người ta. Dù là Trương vương gia da mặt dày, sắc mặt trong nháy mắt chuyển sang tím đen.
- Tiểu tặc vong ân phụ nghĩa, ngươi đừng có múa mép khua môi với ta. Ngươi làm chuyện gì tự mình biết!
- Nếu thuộc hạ có chỗ nào mạo phạm, sao Đại đương gia không phái người truyền thuộc hạ đến trong đầm Cự Lộc, giáp mặt vấn tội?
Trình Danh Chấn dường như thật sự không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486199/quyen-3-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.