Nếu như một trong hai bên đã đi rồi, Đỗ Quyên cũng không cần phải giằng co với Trương Hổ nữa. Vụt qua hai con mắt của y, là thị nữ đem theo cả củ ấu tím và rặng mây đỏ rời đi. Trương Hổ hối hận đến nỗi muốn nhảy xuống hồ. Cả buổi chiều luyện tập đều không có tâm trạng, đừng nói đến hô hào các sĩ tốt dưới trướng, đến bản thân mình cũng không phân biệt rõ ràng cờ hiệu nhịp trống. Cũng may Trình Danh Chấn sớm đã được kể về chuyện đã xảy ra lúc nghỉ ngơi, cũng không truy cứu nhiều, tùy tiện tìm một cái cớ, lệnh cho y đi nghỉ ngơi trước.
Đến tối, Đỗ Quyên vẫn còn bực bội đầy người. Tắm xong, vừa hầu hạ Trình Danh Chấn thay quần áo, vừa nổi giận đùng đùng quở trách:
- Buổi trưa gây ra chuyện lớn như vậy, huynh cũng không đến xem. Nếu như tiểu tử kia không biết tiến thoái, bọn muội đúng là cùng y làm to chuyện đến hậu trại!
- Không phải nàng đánh gục người ta rồi sao? Ta còn đến làm gì?
Trình Danh Chấn vỗ nhè nhẹ bàn tay của Đỗ Quyên, cười đáp lại:
- Đến giúp nàng đánh thêm mấy quyền, đánh cho y mất trí nhớ? Hay là đến xử lí theo lẽ công bằng, khiến cho tất cả mọi người đều khó xử?
- Vậy cũng phải!
Đỗ Quyên hé miệng cười. Chuyện liên quan đến Đại Đương Gia Trương Kim Xưng, nếu Trình Danh Chấn ra mặt, ngược lại hai bên càng khó xử lí. Giống như chuyện xảy ra lúc đó, nàng vì thị nữ mà đánh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486143/quyen-3-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.