- Năm đó Lưu Bang làm sao trấn áp Hàn Tín? Nàng có biết không?
Trương Kim Xưng đợi hồi lâu không thấy trả lời, bất giác có chút lo lắng.
- Tên Tiêu, Tiêu Hà, còn có, có Trương Lương, đều có bản lĩnh hơn Lưu Bang. Bọn họ sao không tạo phản? Nàng có biết không?
Đám người Tiêu Hà tại sao không tạo phản? Liễu Nhi chỉ liếc qua mấy trang sử sách thì làm sao biết được đáp án thật sự. Nhưng tâm tư của nàng chuyển biến rất nhanh, trầm ngâm một chút, đã nghĩ được lí do thoái thác.
- Đại Đương gia hỏi cái này à, nhắc đến cũng thấy thú vị. Theo như trong truyền thuyết kể lại, thì chính bởi Lưu Bang không có bản lĩnh, cho nên mọi người mới khăng khăng bảo vệ hắn. Bản lĩnh của Hạng Vũ kia thật ra đứng đầu thiên hạ, cuối cùng cũng chỉ là cây đổ bầy khỉ tan.
- Đây là đạo lí gì?
Trương Kim Xưng bị làm cho hồ đồ hoàn toàn, lật người lên, chau mày.
Liễu Nhi không muốn đối diện với lão, dịu dàng lật ngược người lão lại, vừa tiếp tục đấm lưng cho lão, vừa trả lời:
- Thật ra thiếp chỉ nghe người ta nói qua, Ngài cũng chỉ nên coi là một câu chuyện thôi, đừng coi là thật. Lưu Bang không có bản lĩnh, cho nên biết tôn kính những người có bản lĩnh, Tiêu Hà, Hàn Tín bọn họ dễ dàng ngẩng đầu từ sau lưng Lưu Bang, có công lao cũng dễ dàng được ban thưởng! Nhưng Hạng Vũ lại không như thế, dù có bản lĩnh giỏi nữa cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486133/quyen-3-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.