- Sớm muộn gì cũng là một đao, đừng có dài dòng nữa!
Đội trưởng thân binh Dư Dũng đang dùng cán đao gõ một cái vào phía sau gáy Thang Tổ Vọng, lớn tiếng trách mắng.
Thang Tổ Vọng bị đau, lập tức không dám kêu nữa, quay đầu lại nhìn Dư Dũng, năn nỉ một cách tội nghiệp:
- Vị… vị… vị đại ca này, lát nữa… lát nữa, phiền ngươi động tác nhanh nhẹn lên chút. Đầu tiên chọc chết ta, rồi mới moi tim có được không?
- Yên tâm, chắc chắn sẽ không để ngươi nhìn thấy ruột của mình.
Dư Dũng vừa bực mình vừa buồn cười, mím môi đồng ý.
Đám thị vệ ai cũng biết Trương Kim Xưng chắc chắn là hù dọa người khác, cho nên cũng không kéo Thang Tổ Vọng đi quá nhanh. Khó khăn lắm mới tới cửa quân trướng, quả nhiên phía sau có tiếng nói của Nhị Đương Gia vọng lại:
- Đại Đương Gia xin bớt giận. Tiểu tử này mặc dù làm người không chân chính, nhưng dù sao cũng đã từng có công lập quốc cho chúng ta. Thật sự nếu như giết lão như vậy, cho thấy chúng ta không niệm tình xưa!
- Ừ!
Trương Kim Xưng vuốt vuốt cằm, kẻ xướng người họa với Đương Gia Tiết Tụng.
- Ngươi nói cũng đúng, giết lão rồi, truyền ra ngoài, người bên ngoài không biết lão là một tên ngốc, ngược lại còn lại hỏng danh tiếng của chúng ta. Đẩy lão lại đây cho ta, ta còn có lời muốn hỏi lão!
- Tuân mệnh!
Đám người Dư Dũng hét lớn, kéo Thang Tổ Vọng sợ đến tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486125/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.