Ngòi bút chấm no mực, Trưởng sử Phủ Quận Thủ Võ Dương Ngụy Trưng lần lữa mãi không chịu hạ bút.
Y là chi sĩ uyên bác, bất luận là tấu chương, trường ca hay là luật thơ Thất ngôn, luôn có thể hạ bút thành văn, vung bút thành thơ. Nhưng áng văn hôm nay rõ ràng là khiến y lao tâm khổ tứ. Hầu như từng chữ, từng câu, đều phải cân nhắc đắn đo lại nhiều lần, mấy lần giơ bút lên, cuối cùng trang giấy trước mặt vẫn là một trang giấy trắng sạch sẽ như trước.
Vô cùng sạch sẽ, sạch sẽ đến nỗi giống như gian phòng này, nơi mà bây giờ y xử lí công vụ. Cửa sổ treo rèm màu trắng, dưới đất được lau đến nỗi không còn một hạt bụi. Ngụy Trưng thích sạch sẽ, y không học được tính cởi mở “môn sắt bả tửu, thản phúc đông sàng” của các danh sĩ từ thời Ngụy Tấn, cũng chẳng muốn làm như vậy. Y cho rằng tất cả mọi việc trên thế gian đều có kết cấu, trình tự và quy luật cần phải tuân theo. Người đùa bỡn với trật tự cuối cũng cũng sẽ bị trật tự đùa bỡn lại. Còn bây giờ, những việc y làm lại hoàn toàn tách rời khỏi trật tự, không thể nói với triều đình, giữa các quan liêu cũng không được biết sự thật. Thậm chí chỉ cần có chút sơ hở, sẽ liên lụy đến nỗi y hoàn toàn thân bại danh liệt.
Nhưng việc này y lại không thể không làm. Bất kể đối với Đông Chủ Nguyên Bảo Tàng, hay là đám tặc đầm Cự Lộc, y đều là sự lựa chọn tốt nhất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486118/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.