- Bị vây khốn thế, không nghĩ tinh thần lại tỉnh táo vậy.
Ngụy Đức Thâm có thể nhận ra ý căm tức trong giọng nói kia, nhưng lại không hề tức giận:
- Chúng ta vào quân trướng nói chuyện đi, nhân lúc ta đang có chuyện muốn nói!
Nghe vậy, Ngụy Trưng hơi sững sờ, chủ động đẩy rèm cửa quân trướng, chìa tay mời. Ngụy Đức Thâm cũng không nhún nhường, đĩnh đạc mà đi trước Ngụy Trưng, mắt đảo một vòng, lại đĩnh đạc ngồi ở vị trí chủ tọa sau soái án, đặt giày bẩn lên soái án.
Hành vi của gã hết sức khác thường, Ngụy Trưng cũng không dám phát tác, bình tâm ngồi sang một bên, nhìn xem trong hồ lô của đối phương có bán thuốc gì. Khảo nghiệm tính nhẫn nại của Ngụy Trưng chốc lát, quận thừa Quý Hương Ngụy Đức Thâm rốt cục cảm thấy mỹ mãn, cười cười thu lại đôi giày trên bàn soái, thấp giọng trêu chọc:
- Huyền Thành quả nhiên kiềm chế giỏi, không ngờ một chút cũng không tức giận! Chẳng phải vừa rồi ngươi đã mất kiên nhẫn đó sao? Vì sao trước ngạo mạn sau cung kính?
Tâm tư Nguy Trưng xoay chuyển, sớm đã cho rằng hành vi của Ngụy Đức Thâm khác thường là vì có chiêu gì đằng sau cho mình, nên vô cùng khiêm tốn cười cười, đánh trống lảng, nói:
- Nếu Ngụy Đức Thâm cởi giày ném ra ngoài trướng vải, ta cũng có thể nhặt về giúp ngươi. Nhưng nếu ngươi nghĩ ra một kế sách thần kỳ, ta sẵn lòng lạy tạ...
- Quả nhiên là Ngụy Huyền Thành, ta không nhìn lầm ngươi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486070/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.