- Uống thang thuốc này, Tam Oa tử sẽ khỏe lại sao?
Lý Lão Tửu không ngờ toàn bộ danh y trong thành đều không chữa nổi căn bệnh kì lạ này, đến chỗ lão Đoàn mù lại đơn giản như vậy, hai mắt trợn tròn, bán tín bán nghi hỏi lại.
- Làm gì có chuyện dễ dàng như thế!
Lão Đoàn mù nhếch miệng tiếp tục cười nhạt.
- Đây đều là nghiệp, ngươi có biết không? Những thứ không sạch sẽ đó hiện giờ không còn sức quấn lấy ngươi nữa, tự nhiên sẽ quấn lấy con trai ngươi! Đợi đến khi chúng từ từ hấp thụ được dương khí...
Lời còn chưa dứt, Lý Lão Tửu đã kêu "ối" lên một tiếng rồi quỳ xuống đất.
- Than ôi, lão thần tiên, mong ngài nảy lòng từ bi! Sau này ta sẽ ngày ngày tích đức hành thiện, ăn chay niệm phật. Ta chỉ có một đứa con trai độc nhất...
Gã khóc lóc đến mức nước mắt nước mũi chảy đầm đìa, trông cũng thật đáng thương. Lão Đoàn mù nghĩ ngợi một hồi, tiếp tục nói:
- Đây là thang thuốc an thần trừ tà, chỉ có thể tạm thời giảm bớt chứng bệnh của lệnh lang. Muốn trị tận gốc, muốn tránh tai họa, ngươi cần phải bế nó đi phơi nắng nhiều hơn, hấp thụ tinh khí của ánh nắng mặt trời! Nhớ rõ không được để nữ nhân bế, khí tức trên người nữ nhân thuộc khí âm. Còn cả đời ngươi tuy làm chuyện mờ ám, phúc trạch kiếp trước vẫn còn, khí tức lại là dương. Mỗi ngày không thể ít hơn nửa canh giờ, liên tục như vậy trong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485831/quyen-2-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.