Đối thủ thứ tư chém một nhát vào đùi hắn, tên thứ năm chém trúng cánh tay hắn, hai tên này lập tức bị hắn dùng mạch đao đẩy ngã khỏi chiến mã, chết hay sống không ai biết. Tiếng vó ngựa bên tai như sấm, ánh đao lóe lên, Trình Danh Chấn vung đao cười sằng sặc, tấn công bằng mạch đao, quyết không phòng thủ. Hắn biết mình sắp chết rồi, chết mà bị coi là sơn tặc, hắn thật không cam lòng, nhưng lại không thể chống lại được số mệnh!
Cảnh vật trước mắt đột nhiên trống trơn, không còn ai cản đường hắn nữa. Trình Danh Chấn điên cuồng thúc ngựa, trông thấy đám kỵ binh đang vây quanh tên giáo úy kia bỗng thất kinh hoảng hốt chạy tán loạn bốn phía. Bên cạnh bọn chúng, mấy trăm chiến mã đang lao tới, từng tên sơn tặc trên lưng ngựa như những hung thần ác sát. Xa xa, rất nhiều lưu tặc đi bộ theo sát chiến mã, giống như nước lũ đổ về.
- Đồ ngu! Đứng đơ ra đó làm gì? Còn không mau đi!
Nữ nhân dẫn đầu đội quân cứu hắn nghiêm giọng quát lớn. Hai ngày nay, Trình Danh Chấn đã bị nữ nhân này quát mắng rất nhiều lần, duy lần này, tiếng quát mới dễ nghe như thế!
Đáng tiếc, chỉ có hai người là Đỗ Quyên và Hách Lão Đao tươi cười với hắn. Các đầu lĩnh như Trương Kim Xưng, Dương Công Khanh, Vương Đương Nhân đều ở trong đội nhân mã này, phát hiện “hảo hán” mà bọn chúng tiện đường cứu được lại là Trình Danh Chấn, sắc mặt đám trại chủ lập tức trở nên vô cùng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485756/quyen-1-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.