Vấn đề quan trọng trước mắt là bị người ta coi là hình tượng tiêu biểu! Nhìn ánh mắt tràn đầy vẻ thành khẩn của bằng hữu thân thiết, Trình Tiểu Cửu cảm thấy trong lòng nặng trĩu.
- Dường như ta đã quá tự coi trọng bản thân mình rồi!
Hắn thầm nghĩ, cũng không biết nên cảm thấy vui mừng hay nên cảm thấy bi ai với ý định vừa rồi của mình. Liên kết mấy tên Đội chính, Bộ đầu và Sai nha trong Nha môn để bảo vệ bản thân và ân công Lâm Huyện lệnh, cố gắng không đi theo con đường chết. Ý định đó mới lương thiện và đơn giản biết bao! Điều quan trọng là không suy nghĩ đến thực lực của bản thân mình có tương xứng hay không? Nếu như Lâm Huyện lệnh cũng quyết định đi theo con đường phản nghịch, dựa vào địa vị và thân phận trước mắt của bản thân, thì ngoài việc đi theo làm phản hắn còn có sự lựa chọn nào khác hay sao?
- Tiểu Cửu, Cửu ca? Cửu ca, huynh sao thế, huynh làm ta sợ chết đi được!
Vương Nhị Mao nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Cửu thoáng một cái trở nên đáng sợ như sắc mặt của người chết vậy, bèn lập tức thôi cười. Từ trước tới giờ y chưa từng thấy gương mặt của bạn mình lại buồn bã đến như thế. Ngay cả lúc trước khi hai người bọn chúng cùng bị đói, thì Tiểu Cửu vẫn luôn cười rất rạng rỡ. Vương Nhị Mao luôn kiên định tin tưởng rằng, Trình Tiểu Cửu là bất bại, không gì có thể đánh gục được bằng hữu tốt của y. Đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485684/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.