Để con đi nhóm lửa!
Trình Tiểu Cửu không có đáp án thật sự, đành phải rầu rĩ đứng lên, dùng que cời than bới tro, tìm mấy thứ dẫn lửa vùi dưới tro, mãi vẫn không mua nổi hỏa chiết tử (vật đánh lửa),hắn vẫn dùng biện pháp này để tiết kiệm tiền, mỗi lần nấu xong cơm, hắn đều dùng tro và một đoạn than củi làm trụ để dẫn lửa, khi nấu cơm không cần phải châm lửa nữa. Nhưng biện pháp này sẽ làm căn nhà rất nóng, mùa đông còn đỡ, nhưng mùa hè thì thật sự khó mà chịu đựng nổi.
Khói xanh và hơi nước bốc lên, tạm thời thu hút sự chú ý của hai mẫu tử. Trong phòng trở nên im ắng, âm thanh cuồn cuộn của gạo trong nồi nghe rất rõ, đứng ở trước bếp lò suy nghĩ một hồi, Trình Chu thị một lần nữa mở vung ra, trước tiên dùng vợt gỗ vớt gạo đã luộc chín tám phần từ trong nồi ra, sau đó dùng muôi trúc đem nước cơm cẩn thận đổ vào chậu sành, rồi lại một lần nữa đổ nước trong vào trong nồi, đậy vung lên, chuẩn bị cho cơm tẻ vào hấp.
Ngày trước lúc tới công đoạn này, lúc nào cũng phải thêm một chút rau dại vào trong gạo. Trình Chu thị theo thói quen thò tay vào giỏ rau, rồi nhanh chóng rụt về. Bà quyết định xa xỉ một lần, trước khi chia tay cho con trai một bữa cơm tẻ tinh khiết no nê. Người ăn no đi mới mau, ăn rau chóng đói, nhỡ con trai đi được nửa đường thì đói bụng, nơi rừng núi hoang sơ khó mà tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485614/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.