Chương trước
Chương sau
Một tháng sau!

Cạnh cái bàn đọc sách cũ kỹ, tại giữa đại điện rộng lớn, có một nam tử thanh niên với bộ dạng phờ phạt đến không thể tả nổi đang ngồi đấy.

Gắng sức mà cầm lấy quyển trục trên tay thầm ai oán:

- Không ngờ cái trận pháp này lại khó học đến thế, cũng đã một tháng mà mới chỉ có thể nghiệm được lớp da lông.

- E rằng cái kế hoạch luyện chế đào mộc kiếm, cũng phải dời lại dăm ba năm nữa. Mà còn phải đi tìm thêm nguyên liệu luyện chế nữa chứ!

Thở dài một tiếng vì quá nhiều việc phải làm.

Trong đống cổ tịch bí điển thất truyền Lạc Trần tìm được một khí phương luyện chế đào mộc kiếm bản thần khí.

Kinh hỉ này khiến hắn vui mừng quá độ, vội lật ra thì thấy hàng đống nguyên vật liệu.

Trong số đó thì Mao Sơn cũng có phần lớn tích trữ nhưng còn một hai nguyên liệu quý hiếm thì không cách nào tìm được.

Cụ thể khí phương như sau:

- Một góc gỗ đào trên vạn năm.

- Năm loại thạch mang ngũ hành lần lượt là: Lục tùng thạch, Hắc diệu thạch, Thuỷ tinh thạch, Kim cương thạch, Độc sơn ngọc.

Lục tùng thạch là Mộc, Hắc diệu thạch là Hoả, Thuỷ tinh thạch là Thuỷ, Kim cương thạch là Kim, Độc sơn ngọc là Thổ.

Và các tài liệu nhỏ không đáng nói đến.

Yêu cầu người luyện chế thuộc bậc đại sư luyện khí.

Lấy thân dẫn lôi mà đánh lên thân gỗ đào, sau đó lấy hơn mấy chục loại tài tài liệu để vào trong để lôi đình hợp luyện.

Cuối cùng là dùng năm loại thạch để mài mòn đi các phần thừa bị dư ra cũng như tẩm bổ thêm khí tức ngũ hành thì mới có thể gọi là chân chính thành công.

Bước này khá quan trọng vì nếu không có đá mài, thân chất liệu sẽ bị ám vô số chất thải từ các nguyên vật liệu khác.

Lạc Trần trong đóng tin tức cũ mà tìm ra được thông tin của năm loại thạch này.

Ở môn phái Côn Luân sơn có một món thần khí gọi là Ngũ bão Khốn Yêu liên được luyện chế từ năm loại thạch này.

Nếu có thể phân rả nó ra thì phần tài liệu này hắn nắm chắc.

Nhưng càng nhức đầu hơn là cái tin này cũng đã cách đây hơn thập kỷ trước không biết bây giờ còn hay không.

Ngẫm nghỉ hồi lâu thì cũng đưa ra được quyết định:

- Chắc phải ghé sang Côn Luân sơn một chuyến rồi.

Có chút muộn phiền vì thân cô độc muốn làm việc gì cũng phải tự đi, bí tay bó chân có chút phiền phức.

Lạc Trần có ý thu nhận vài người để làm chân sai vặt cho bản thân tiện thể quét dọn chỗ ở.

Chuyển cảnh đến phía ngự sự của hai nước Trung Quốc và Nhật Bản sau vụ mất cắp cây anh đào.

Trong căn phòng rộng lớn với hơn chục vị lãnh đạo đến từ hai nước đang chỉnh tề ngồi thành hình tròn tại trung tâm là một cái màn hình lớn.

Trong lúc ồn ào nghị luận thì, một nghị sĩ có tên Yamato bên nhật bản lên tiếng trước:

- Hôm nay bên phía các ông không đưa ra một lời giải thích thỏa đáng thì chúng tôi e rằng phải dùng biện pháp mạnh rồi.

Đại diện cho Trung Quốc là Long Dương đoàn lên tiếng đáp lại:

- Về phía của Tà Mãng Thiên theo như lời khai và một số bằng chứng ghi lại. Thì trong khoản thời gian ấy ông ta một mật đang ở trong tiểu trúc để nghĩ dưỡng.

Nhất tay về phía màn hình. Ngay lập tức được chiếu lên hình ảnh một khu rừng trúc rậm rạp ở giữa là một cái đình nghỉ mát nhỏ.

Tại trên cái ghế gỗ đang nằm một lão đầu già. Không ai khác là Tà Mãng thiên.

Theo chính sách pháp luật một cá nhân mang theo nguy hiểm cho đất nước thì sẽ được theo dõi 24/24. Để nhanh chóng ứng phó trong tình huống xấu nhất.

Mấy lão già bân Nhật liền đập bàn lên tiếng:

- Thế các người giải thích như thế nào về chân dung lẫn những lời khai của những người có mặt ở hiện trường.

Có chút khó chịu ra mặt nhưng, Long Dương Đoàn vẫn cố kìm lại mà trả lời:

- Theo như tình hình hiện tại thì nước tôi vẫn còn một người có thể làm ra việc này.

- Trên màn hình lại hiện lên gương mặt của một người thanh niên môi hồng răng trắng, đôi mắt linh động có hồn kèm với mái tóc bạc trắng càng làm tôn lên vẻ đẹp ấy.

Sau vụ ở Mao Sơn chính phủ đã bắt đầu nhìn chầm chầm vào Lạc Trần coi hắn như là cái gai trong mắt mà cố gắn diệt trừ.

Lợi dụng cơ hội này cho dù Lạc Trần có không làm đi chăng nữa, thì chính phủ Trung Quốc vẫn sẽ quy trách nhiệm lên đầu hắn.

Để Nhật Bản đi đối phó với Lạc Trần còn Trung Quốc thì làm ngư ông đắc lợi.

Kế sách này thì không áp dụng được cho Tà Mãng Thiêng vì ông ta là người Trung chính góc.

Với thực lực siêu quần của lão thì phải nhiệt liệt bảo vệ. Đánh vào lão chả khác gì đánh vào mặt mũi Trung Quốc.

Còn Lạc Trần thì lại khác, hắn chỉ có bài vị thiên sư còn là người ngoại lai, lại còn giết người Trung Quốc nên chính phủ mượn gió bẻ măng mà nhổ luôn cái gai này.

Long Dương Đoàn tiếp tục trình bày thông tin mà bản thân thu thập được:

- Người này tên Lạc Trần là người góc Việt. Năm 24 tuổi thì bất ngờ xuất hiện tại Mao Sơn Tông.

- Theo ghi chép thì không có bất cứ thông tin gì về cách mà cậu ta vượt biên.

- Người này hoành không xuất thể dùng thực lực bản thân mà giết ba thiên sư cùng một thiền sư.

- Đồ sát đến hơn trăm vị đệ tử từ mấy môn phái lớn. Thực lực có thể sánh ngang với bài vị địa tiên.

Nghe đến đây gương mặt các thượng nghị sĩ Nhật cũng có chút biến sắc:

- Một vị thiên sư giống như nhân trung long phượng trong loài người, địa tiên thì còn hơn cả thế.

- Thế mà một mình tên Lạc Trần này lại lấy một chọi bốn. Đúng là có chút khó khăn.

Trong suy nghĩ, Yamato cũng có chút rét lạnh khi nghỉ đến thực lực cỡ này.

Nếu muốn trả thù chí ít cũng phải cử ra một vị địa tiên.

Nhưng cũng đâu phải là rau hẹ nói phái đi là phái đi được.

Còn nếu không đòi lại công đạo cho một trong các bảo vật quốc gia mà mặt kệ, thì e là mặt mũi của Nhật Bản trên trường Quốc tế cũng nên dục đi cho chó gặm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.