Lão liền lập tưc dân lên một quyển sách trong khá cũ kĩ.
- Thứ này chắc chắn sẽ khẳn định được thân phận của ngài.
Thoạc nhìn thì cũng chẳng có gì đặc biệt, vừa dân đến tay một luồn u lam nhàn nhạt được tản mát ra bên ngoài. Lạc Trần liền cảm nhận được loại khí tức thân thuộc với bản thân, chính xác đấy là một tia tiên khí của thể chất tiên linh nhưng lại vô cùng yếu ớt.
Lạc Trần trong lòng có chút điên đảo:
- Sao lại có chuyện này! Tiên Linh chi thể cũng chỉ có thể truyền thừa huyết mạch thoi mà, thế thì thứ này từ đâu mà ra?
Đảo mắt lại nhìn đến quyển sách, hắn chợt kinh hãi:
- Thiên… Thiên thư Nhân tự quyển.
Đạo giáo có ba quyển thiên thư chia làm Nhân, Địa và Thiên nghe đồn mỗi quyển ẩn chứ một loại thần thông vô cùng kinh khủng. Khi tụ đủ ba quyển có thể dễ dàng dời non lắp biển, nhưng thư này vốn đã thất lạc từ lâu, chỉ được ghi chép trong các điển tịch cổ.
Giờ này nó đang được cầm trên tay hắn, đôi tay có đôi phần run rẩy do kích động nhất thời cũng khó mà ổn định. Lạ thay cùng với đó là tia tiên khía kia càng làm mọi chuyện trở nên kì lạ.
Dẹp đóng suy nghĩ đó sang bên Lạc Trần bèn cất tiếng:
- Vật này quả có liên quan đến ta. Nhưng đâu ai biết được là ngươi có thật sự trung thành.
Xác thật được danh tính của hắn, lão tiền dập đầu thề:
- Pháp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-to-su/3498703/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.