Khi đã xong xuôi mọi chuyện, thì Lạc Trần cũng không lưu lại nữa mà chạy một mạch về kiến trúc xá của trường, rồi chìm dần vào màn đêm tĩnh lặng.
Cơ thể lúc này đang ở trạng thái xung mãn chưa từng có từ trước đến nay, chạy một đoạn khá xa mà cũng không thấy mệt.
Đang trên đường về thì hắn cũng nhớ ra một chuyện là bản thân còn chưa đặt tên cho cảnh giới hiện tại, suy ngẩm một hồi lâu thì cũng có một cái tên khá phổ thông đó là “Luyện Khí kỳ“.
- Luyện trong ngưng luyện, Khí trong chân khí, từ phủ đến một lúc nào đó rồi cũng sẽ đầy không còn diện tích mà kết nạp thêm thiên địa linh khí nữa.
Đến lúc này chỉ có thể ngưng luyện chân khí mà chắc lọc ra những thứ tinh thuần nhất và thải ra tạp chất, thì mới có thêm chỗ mà kết nạp linh khí.
Vừa dứt luồn suy nghỉ thì Lạc Trần cũng hài lòng với cái tên này mà phóng nhanh về. Đứng trước cửa phòng, mà liền rón rén mở nhẹ cánh cửa rồi cũng lẵn lặng mà đi vào. Trong phòng tối ôm như mựt, một màu đen tối như tiền đồ chị Dậu mà bao trùm lấy.
Nhưng lạ thay mắt hắn lạ nhìn rõ một một giữa căn phòng tối thui này, nhận thấy điều này mà bất giác rồi cảm thán một câu:
- Không hổ là người tu tiên!
Đè xuống cơn vui mừng mà nhanh chân chạy vào nhà tắm, vệ sinh sạch sẽ rồi cũng khử đi được cái mùi từ vái tiếng trước, sau đó cũng thay một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-to-su/3470383/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.