Cỡ một hồi lâu sau, khi cảm nhận được xung quanh còn khá thưa thớt các linh quang thì hắn cũng dừng lại. Mở mắt ra, Lạc Trần lúc này cũng khó mà kiềm được vẻ vui mừng trên gương mặt và sung sướng mà liền la to:
- Con mẹ nó, giờ lão tử đã là người tu tiên.
Sau đó cười lớn một cách điên dại, từ nhỏ hắn ta đã là người yểu mạng. Nên vô cùng chấp niệm với tuổi thọ mà một khi đã trở thành người tu tiên thì có thể cầu được trường sinh thì thọ mệnh đối với hắn cũng đã an tâm.Trong lòng cũng khó mà kiềm được sự kích thích này mà cứ cười như thế một lúc. Khi đã an tĩnh trở lại, niềm vui mừng này cũng dần được nén xuống.
Tịnh tâm lại hắn liền đảo mắt mà nhìn xung quanh thì mọi thứ vẫn như cũ không gì thay đổi. Nhưng từ đâu lại ngưởi được một cái mùi vô cùng là tanh hoi vô cùng nồng nặc, lẳng lặn mà nhìn xuống thân thể thì cũng liền phát hoản khi mà cở thể của hắn lúc này đã bám đầy mô hôi và chất nhườn.
Lại có điều đặc biệt là thứ chất ấy bình thường là màu trắng đục, nay lại là một màu đen đục ngầu nhìn cứ như là nước cống vậy. Không kiệp nghỉ gì thêm mà liền chạy voi vào nhà vệ sinh ở chỗ làm, nhanh tay mà cầm lấy cái ống nước rồi cấm vào vòi mà xịt liên tục lên cơ thể.
Tuy cái thứ này tuy đã được rửa trôi, nhưng còn cái mùi tanh nồng này lại khó mà tẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-to-su/3470381/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.