Chương trước
Chương sau
Còn hắn ta đang nằm trong căn phòng và đọc cuốn tiểu thuyết, ngay lúc này phía cửa sổ phòng truyền đến từng đợt gió khá mạnh cơ hồ như muốn thỏi bay cả cái cửa, hắn mệt mỏi mà ngồi dậy, chán nản mà đi kéo cửa lại, thì bỗng nhiên có luồn sáng thần bí chiếu thẳng vào trán.

Ngay lặp tức một lượng lớn thông tin kì lạ bắt đầu tiến vào não, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã phải ôm đầu mà lăn long lóc trên sàn. Cơn đau này khiến hắn bất tỉnh tại chổ, ý thức bị trôi đến một nơi kì lạ.

Được một lúc thì hắn cũng bắt đầu nhận thức được xung quanh. Cảm nhận đầu tiên là thấy thân thể của mình dường như đang bay lơ lửng tại một không gian lạ lẫm, khi đã thấy rỏ thì liền ngở ngàng, ngơ ngác vì xung quanh chỉ toàn là nước, giữa một mặt nược tĩnh lặng đến rợn người thì lại xuất hiện tia sáng vừa nãy đang phiêu phù ở đó nhẹ nhàng.

Khi vừa cảm nhận được có người đang nhìn mình thì nó liền vỡ ra sáng chói lóa rồi hóa thành vô số tia khác nhau và bắt đầu kết lại tạo nên những chữ khó hiểu, lơ lửng tại mặt nước nhưng lại giống một ngọn núi to lớn đứng sừng sững tại đó.

Nhưng nó lại mang đến cảm giác dễ chịu đến lạ như một bản nhạc đang du dương bên tai. Làm tâm hồn trở nên thư thái đến lại, cứ thế mà dấm chìm vào đó hồi lâu khó mà dứt ra được.

Mọi chuyện sau khi đã xong thì hắn nặng nề mở đôi mắt ra thì đã quay về căn phòng quen thuộc. Thân hình hơi loạn choạn nhưng vẫn cố đứng dậy và thở hắc ra một hơi rồi vẫn đóng cái cửa sổ lại dù vẫn không rõ mọi chuyện là như nào.

Cửa đã đóng, cơ thể vẫn còn trong trạng thái ngơ ngác mà quay trờ về giường. Nằm vật ra giường, được một lúc lâu thì hắn cũng không tài nào mà hiểu được những chuyện đã xảy ra lúc ban nảy, đến cả hứng đọc cuốn tiểu thuyết cũng không còn.

Lăn qua lăn lại trên giường một hồi lâu thì liền nhớ đến những chữ cái kì lạ kia. Hắn vội lao nhanh xuống giường và ngồi vào bàn học, lấy giấy và bút viết liên tục.

Một lúc sau khi vừa đặt bút xuống, thì trên giấy đã chi chít những chử cái vô cùng kì quặc. Viết xong lại tiếp tục suy ngẫm xem những chử này là gì, hắn cũng là học sinh giỏi, tuy không biết nhiều thứ tiếng nhưng các chữ viết của các quốc gia khác nhau thì cũng đã từng xem qua. Nghĩ được một lúc thì cũng đành phải lên mạng tìm kiếm vậy!

Những chữ này là thứ đã xuất hiện ở nơi kia. Sau khi đã mò mẫm trên mạng một hồi thì cũng biết được đây là chữ Tiểu Triện của Trung Quốc thờ xa xưa. Lại tiếp tục sử dụng cung cụ dịch tiếng trên điên thoại, ngồi cậm cuội một lúc thì cũng đã biết được hết nội dung của nó.

Đại khái văn bản này muốn nói đến là sự hình thành và cách hoạt động của không gian, nhưng cái làm hắn để mắt đến đó là những dòng chữ cuối cùng của trang giấy. Đó là một phương pháp hô hấp kì lạ, đường đường là một sinh giỏi Y học nhưng vẫn không biết được cái phương pháp này nó có cái tác dụng gì.

Nghĩ một lúc lâu thì cũng khó mà hiểu được, hắn cùng đành bó tay. Liền tiếp tục lăn về giường nhắm mắt lại đề chìm vào giấc ngủ lấy lại sức để tối còn phải đi làm.



Công việc hiện tại là làm thu ngân cho một siêu thị gần trường, lương tính theo giờ. Tuy cấm các học sinh làm việc bên ngoài nhưng trường cũng mắt nhắm mắt mở mà cho một số học sinh có hoàng cảnh khó khăn.

Ngủ được một lúc thì cũng đã trạng vạng tối, hắn nhẹ mở mắt rồi chòm lấy chiếc điện thoại trên cái bàn bên cạnh. Mở điện thoại lên thì thấy cũng đã năm giờ chiều, xem xong liền ngồi dậy, đang định xuống bếp nấu gì đó để ăn lót dạ tối còn có sức mà làm.

Thì ngay lúc này cửa của căn phòng liền kêu cạch một tiếng sau đó liền dược đẩy phăng ra. Người vừa mở cửa là người bạn cùng phòng quen thuộc đã quay về sau cuộc hẹn. Khi vừa thấy cậu ta thì hắn ta khẽ cười một cái rồi nhanh chóng mà hỏi:

- Cuộc hẹn như thế nào? Sao hôm nay về sớm thế? Bình thường thì cũng đến tận tối mới về cơ mà?

Nghe xong câu này cậu ta liền nhanh nhảu mà đáp:

- Vẫn xuôn xẻ như mọi khi, có khi còn định cưới luôn không chừng.

Sao đó Tú liền cười to và nói:

- Thôi không đùa nữa, mà chú ăn gì chưa? Nếu chưa thì lại đây tôi có mua một phần về cho cậu nè.

Vừa thấy thế hắn cười một cái rồi cũng nhanh chóng mà đáp:

- Chiều giờ chưa có gì bỏ bụng cả này! Cũng đang định vào bếp nấu gì ăn lót dạ, ai mà ngờ cậu lại còn mua phần cho tôi chứ.

Nói cười một tí thì Tú cũng đặt đồ ăn lên bàn, đang chuẩn bị dọn ra, thì cũng đã chú ý đến tờ giấy có ghi chi chít chữa trên bàn lúc ban nãy hắn ta để quên. Lúc này cậu ta mới hỏi:

- Này là gì thế? Ngôn ngữ mới mà chú định học à.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.