Không biết có phải vì thời gian quá lâu hay không mà nhiều món ngọc trong hố tế đã chuyển sang màu vàng, màu đỏ. Nhưng lạ kỳ nhất là toàn bộ hài cốt trong hố tế đều đen sì.
Càng quỷ dị hơn, những bộ xương này đều không trọn vẹn, không có cái nào còn nguyên. Xương chân, xương tay, xương ngực… tất cả đều bị nghiền nát thành từng đoạn, cứ như lúc còn sống đã phải chịu tra tấn tàn bạo, bị người ta c.h.é.m thành từng mảnh.
“Sao thế này? Vì sao người ở đây đều không nguyên vẹn? Còn hố tế cách mặt đất xa như vậy, mấy món ngọc trong đó sao lại trôi đến bờ được?” Tôi liền hỏi lão Giang hai câu.
Lão Giang cũng cau mày, vẻ mặt khó hiểu. Hai lông mày nhíu chặt lại thành hình chữ Xuyên. Ông đeo găng tay vào, ngồi xuống, vớt từ trong hố tế lên một mảnh xương nhỏ để kiểm tra.
Nhưng ngay khi ông dùng ngón tay cái và ngón trỏ bóp nhẹ, mảnh xương ấy lại vỡ vụn như bột…
“Sao thế? Sao bóp cái đã nát rồi? Sư phụ với người ta kiếp trước có ân oán gì à?”
Ban đầu tôi còn tưởng lão Giang mạnh tay quá, nhưng nghĩ lại không phải, hơn nữa khi nãy tôi thấy rõ ràng ông chẳng dùng bao nhiêu sức.
Sắc mặt lão Giang tối đi. Nhìn vào chiếc hố tế đen ngòm trước mặt, ông nói: “Những người bị chôn ở đây đều là bị g.i.ế.c trước, rồi sau đó mới bị thiêu xác.”
Tôi nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn lại cái hố tế khổng lồ này, trong đó ít nhất cũng phải có vài chục bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4893656/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.