Tôi đưa mắt quan sát Trịnh Tam Pháo từ trên xuống dưới. Tên này được cái không tâm cơ, cũng chẳng có thủ đoạn. Sao lại có thể là “lão tam” của đám đạo mộ chiếm cứ thôn Tam Tinh được chứ? Nhìn thế nào cũng không giống.
Còn A Thủy thì chẳng phải nhân vật quan trọng gì. Lão đại của một thế lực đạo mộ mà phải đích thân phái nhị ca, tam ca đi bắt một thằng nhóc như vậy sao?
Trong lòng tôi đầy dấu hỏi.
Ăn mì xong, Trịnh Tam Pháo ợ một tiếng, rồi thúc chúng tôi nhanh đi, bảo khỏi cần đợi tên Tây kia. Tôi và lão Giang vốn chỉ muốn moi thêm thông tin từ miệng hắn, sao có thể thật sự bỏ Cách Duy Hãn lại không đợi? Thế là chúng tôi viện cớ muốn mua thêm chút đồ để kéo dài thời gian.
Dù gì đi nữa, trong thôn vật dụng chắc chắn không phong phú bằng ở huyện. Chúng tôi cố ý dây dưa gần hai canh giờ, cho đến khi ba lô nhét đầy ắp đồ, Cách Duy Hãn mới lảo đảo quay lại.
Ông cũng không giải thích mình vừa đi đâu, chỉ bảo mọi người lập tức lên đường. Trịnh Tam Pháo hừ một tiếng đầy khó chịu, chắc nghĩ rằng sắp về địa bàn của hắn, cuối cùng cũng không cần phải nhẫn nhịn nữa.
Cách Duy Hãn liếc hắn một cái, mắng: “Đồ ngu!”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Từ huyện đến thôn Bình Lương T.ử cũng không xa. Đến tầm giữa trưa, chúng tôi bước vào ngôi làng nhỏ được đồn đại bấy lâu. Khung cảnh nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4857732/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.