Ngay sau đó, kẻ xui xẻo đầu tiên đã lộ diện! Đáng tiếc, đó chẳng phải nhân vật quan trọng gì, mà chỉ là một trong những tay trộm mộ người Trung Quốc thuộc phe của Warner.
“Vụt!” dây dẫn bị kéo đứt, quả l.ự.u đ.ạ.n giấu ở góc tường nổ tung trong chớp mắt. Vô số mảnh thép b.ắ.n ra tứ phía, tên xấu số kia lập tức bị thổi bay, mặt mũi tan nát đến không còn nhận ra. Người đứng phía sau hắn cũng chẳng khá hơn, cả nửa thân dưới bị thổi văng ra.
Tôi sững người, quay sang nhìn Thẩm Tiểu Vũ: “Uy lực của quả l.ự.u đ.ạ.n này mạnh hơn tôi tưởng đấy.”
Thẩm Tiểu Vũ gãi đầu, cười ngượng: “Công thức riêng mà. Gây sát thương gấp đôi cho bọn bán nước!”
Vụ nổ khiến cả đội Warner lập tức căng như dây đàn. Toàn bộ bọn chúng đồng loạt lùi về phía sau, không dám manh động thêm nửa bước. Trong đường hầm chỉ còn lại tiếng rên rỉ t.h.ả.m thiết của tên bị cụt chân. Hắn cố gắng bò dậy, giọng khàn đặc cầu cứu:
“Warner tiên sinh… cứu tôi, xin cứu tôi…”
Nhưng đáp lại hắn chỉ là loạt tiếng s.ú.n.g lạnh lùng.
Dante lạnh mặt, giơ tay bóp cò “Đoàng!” một phát s.ú.n.g kết liễu sinh mạng hắn.
“Những kẻ vô dụng… thì không có tư cách sống tiếp.”
Cảnh tượng đó khiến cả chúng tôi đều rùng mình. Warner quả thật là kẻ m.á.u lạnh vô nhân tính. Chưa kịp thở ra, bên ngoài đã vang lên giọng nói nho nhã quen thuộc của hắn:
“Các bằng hữu Trung Quốc, thật vui khi lại được gặp. Cảm ơn món quà mà các người tặng ta. Nhưng tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803564/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.