Lúc ấy, Điêu gia giơ tay chỉ về phía trước, nói: “Các người xem, chỗ đó kìa!”
Theo hướng ông ta chỉ, chúng tôi nhìn thấy ở trung tâm của tòa Phật cung, lại có một cỗ máy khổng lồ đến mức khiến tất cả chúng tôi đều không thể tưởng tượng nổi.
Cỗ máy ấy được tạo thành từ vô số linh kiện thép, từng khớp đòn bẩy nối tiếp chuyển động, vận hành liên tục không ngừng. Đặc biệt, bánh răng lớn nhất ở giữa cao đến bằng một căn phòng, lúc này vẫn đang xoay tròn, phát ra những tiếng “tích tắc, tích tắc” đều đặn.
Cứ vài giây, bánh răng lại xoay đi một nấc.
“T… tại sao ở đây lại có nhiều cơ quan như thế này?” tôi lắp bắp hỏi.
Ngân Linh tròn mắt, ngây thơ chỉ vào bánh răng lớn nhất: “Đây là ám khí à? Có khi nào nó sẽ đột nhiên đè bẹp chúng ta không?”
Lão Giang lắc đầu, trầm giọng nói:
“Nếu ta đoán không lầm, nơi này chính là phòng cơ quan của toàn bộ Phật tháp hay nói cách khác là phòng điều khiển. Tất cả những mật đạo, mê cung mà chúng ta đã trải qua trước đó, nguồn năng lượng của chúng đều xuất phát từ đây.”
Tôi kinh ngạc hỏi:
“Nhưng đã qua mấy nghìn năm rồi, sao nó vẫn còn hoạt động được?”
Lão Giang bước lên, quan sát kỹ, rồi khi thấy trên bánh răng dính đầy những hạt cát vàng óng, ông liền hiểu ra:
“Bên dưới bánh răng này chắc chắn còn vô số bánh nhỏ hơn, nối liền với các tầng cát chảy bên dưới sa mạc Vong Linh! Chính nhờ dòng cát không ngừng đó mà cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803562/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.