Người c.h.ế.t!
Trước mắt tôi khắp nơi toàn là xác c.h.ế.t.
Hai bên khoang tàu nằm ngổn ngang bốn thi thể, ăn mặc giống hệt các thành viên Tự Do Công Xã đang chờ ở sân ga: áo dạ xám, băng tay trắng biểu tượng chính nghĩa.
Chỉ là… quần áo họ rách nát, loang lổ m.á.u tươi, chảy thành vũng, gương mặt vẫn đông cứng trong nỗi sợ hãi trước khi c.h.ế.t.
Tôi sơ bộ kiểm tra, lập tức phát hiện hung thủ cực kỳ tàn nhẫn — rõ ràng họ đã bị g.i.ế.c c.h.ế.t, vậy mà trên cổ mỗi người còn bị rạch thêm một nhát sâu hoắm, hiển nhiên là “bổ đao” để chắc chắn không ai sống sót.
Trên một ô cửa kính, có kẻ dùng m.á.u vẽ nên một gương mặt cười méo mó quỷ dị nụ cười như đến từ tầng địa ngục thứ mười tám, toát ra mùi c.h.ế.t chóc khiến tôi nghẹt thở.
“Đây… đây là…”
Tôi vô thức lùi lại một bước, thì có bàn tay từ sau đỡ lấy vai tôi, giọng Lão Giang lạnh như băng vang lên:
“Là Dấu hiệu của bóng ma.”
Thì ra ông vừa từ buồng lái quay lại — trong đó chỉ còn một tài xế và người thợ đốt than bị dọa đến ngây dại.
Sau khi Lão Giang ra tay giúp họ tỉnh lại, câu đầu tiên họ lắp bắp nói là: “C.h.ế.t hết rồi… tất cả đều c.h.ế.t rồi…”
Dưới sự truy hỏi của Lão Giang, chân tướng dần hé lộ.
Sáng nay lúc sáu giờ, tàu dừng ở ga Thạch Thành để tiếp than thì một nhóm người như ma quỷ bất ngờ nhảy lên tàu. Trong vòng mười phút, toàn bộ người trên tàu đều bị g.i.ế.c sạch. Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803486/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.