Mùi hương này còn dịu nhẹ hơn so với lần Vương Tuấn Khải bộc phát ngay trong phòng tập, nhưng nó lại bao trọn lấy thân thể, dán chặt vào làn da, mùi hương mê người như len vào từng lỗ chân lông, tự ý luồn lách khắp nơi như một con rắn. Vương Nguyên tựa như đang bị nhốt trong một căn phòng kín gió thổi không lọt, xung quanh là hương thơm bủa vây khiến người ta điên đảo tâm hồn, cậu đã dựa vào cửa cọ xát một lúc mà vẫn còn cảm nhận được mồ hôi Vương Tuấn Khải lưu lại trên áo. Trước kia Vương Nguyên rất ghét những Alpha chơi bóng rổ xong mà không tắm rửa, cảm thấy bọn họ rất hôi, thế mà bây giờ cậu lại đang hưởng thụ mùi hương của một Alpha khác lưu lại.
Sau khi đã trấn định xong xuôi, cậu đi ra ngoài mở vòi nước, tát nước lên mặt, bọt nước lạnh băng văng tung tóe khắp nơi, cưỡng ép gương mặt nóng sốt kia hạ nhiệt đi.
Căn cứ vào tình huống các năm trước, ngày thứ hai căn bản chỉ lướt qua sân khấu, bởi vì ngày đầu tiên mọi người đã xem đủ rồi, nhiệt tình cũng tiêu hao hết sạch, nhưng buổi chiều ngày hôm nay, bọn Vương Nguyên bị vây lại kín mít.
“Mày biết Vương Nguyên không? Đúng đúng là Beta đó, đi nhanh xem kìa, bây giờ đang nhảy trước khoa du lịch kìa!”
“Cmn mày nhanh qua mà coi Vương Nguyên khai hỏa toàn bộ hỏa lực, nhảy y hệt như Omega vậy! Đám Alpha kia điên hết rồi!”
“Đi đi đi theo tao, tao dẫn mày chen vào xem! Đến gần cảm thụ một chút hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-nguyen-song-huong-xam-luoc/212162/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.