Vương Tuấn Khải chưa từng gặp ai bướng bỉnh như vậy, đã thế người kia lại là một Beta.
Nhưng Vương Tuấn Khải, khi cậu ta nói ra câu “Tôi là Alpha”, mày đã biết cậu ta nói dối rồi, không phải sao? Nếu như nói do lúc đầu không ngửi thấy chất dẫn dụ còn hoài nghi người này có phải là đang dùng nước hoa che giấu đi mùi hương hay không, thế thì khi cậu ta cười khiêu khích thốt ra những lời này, mày phải biết rồi chứ? Cậu ta không thể là Alpha được, nhưng tại sao mày không vạch trần, lại còn để cho cậu ta nhảy thử?
“Yêu cầu của tôi là, câu lạc bộ hiphop hủy bỏ quy định “Chỉ nhận Alpha” không hợp lý này, hi vọng anh có thể hiểu, hiphop không phải chỉ dành riêng cho Alpha nhảy, chỉ cần muốn, tất cả mọi người đều có thể nhảy tốt được, Beta có thể nhảy tốt hơn Alpha, thậm chí ngay cả Omega anh xem thường nhất, cũng có thể nhảy tốt hơn Alpha.”
Từng câu từng chữ, ngữ điệu đầy khí phách, nhưng ngay giờ phút này Vương Tuấn Khải lại bị cặp mắt kia của Vương Nguyên làm cho thất thần.
Cặp mắt kia đang nhìn thẳng vào mình, dường như có ánh mặt trời lóe lên từ đôi đồng từ đen bóng ấy, giờ đây Vương Tuấn Khải vốn nên tức giận, vốn nên hung dữ cảnh cáo cậu đừng có mà không biết điều, vốn nên vung đấm lên để cho cậu thấy được rốt cục Alpha và Beta chênh lệch nhau ở nơi nào.
Nhưng kỳ lạ là, lúc này đây Vương Tuấn Khải chẳng hề tức giận, hắn cảm thấy huyết dịch đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-nguyen-song-huong-xam-luoc/212152/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.