Chương trước
Chương sau
Những người này đã chết, thân thể biến thành sinh vật biến dị không có ý thức, đã không còn là nhân loại, tuy rằng bọn họ đều từng là đồng loại.

Nguyễn Ý Tri lâm vào trầm tư.

Ân.. hình như hiện tại cũng là đồng loại?

Bỏ đi, không nghĩ nữa. Lần này xem như là vừa vặn, dù sao hổ con cần tinh hạch thăng cấp, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng tốt xấu xem như có mở đầu tốt đẹp.

- Hô..

Hình như khởi gió.

Nguyễn Ý Tri dừng một chút, nhanh hơn động tác, đào xong tinh hạch liền gấp gáp rời khỏi hiện trường, chẳng biết tại sao vừa rồi trong nháy mắt hắn có cảm giác thật không ổn.

Rừng cây nhỏ này quả nhiên là không an toàn, vẫn là nhanh chóng rời đi tốt hơn, Nguyễn Ý Tri vẻ mặt căng thẳng hướng ngoài bìa rừng bỏ chạy.

Rừng cây nhỏ đã khôi phục im lặng, chỉ có thi thể tang thi cùng vết máu xung quanh tuyên cáo lên nơi này từng phát sinh qua cuộc chiến đấu.

Sàn sạt..

Cây cối xung quanh đột nhiên bắt đầu không gió mà bay, lá cây lảo đảo, phát ra thanh âm sàn sạt.

Đột nhiên..

Không biết từ chỗ nào bắn ra vài sợi dây mây, thẳng tắp chui vào trong thi thể tang thi, sau đó cuốn lấy chúng nó, sưu một chút biến mất nguyên tại chỗ, vết máu trên mặt đất cũng lấy tốc độ thật nhanh thẩm thấu xuống lòng đất, trong chớp mắt liền biến mất không thấy gì nữa.

Thanh âm lá cây lay động dừng lại, hết thảy giống như chưa từng phát sinh qua việc gì.

Nguyễn Ý Tri cũng không hay biết việc này chút nào, an toàn rời khỏi rừng cây nhỏ, hướng địa phương trống trải trước mắt lâm vào trầm tư.

Cho nên.. thành thị nằm ở phương hướng nào?

Đi ra quá gấp, Nguyễn Ý Tri cũng không quay về đường cũ, lúc này nhìn thấy địa phương xa lạ cảm thấy một trận mờ mịt.

- Ký chủ, phía trước cách chỗ của anh không xa có một căn nhà nhỏ.

Nguyễn Ý Tri:

- !

Đây không phải là buồn ngủ tặng gối đầu sao.

Dù sao ở trong phòng vẫn an toàn hơn lắc lư bên ngoài rất nhiều. Theo lối suy nghĩ của nhân loại, nhà mang tới cảm giác an toàn cũng đủ!

Vì thế Nguyễn Ý Tri đi theo hướng mà hệ thống chỉ dẫn, 997 nói không sai, phía trước có một nhà nhỏ, nhưng là một nhà làm bằng đất bùn, nhìn qua có chút lâu lắm rồi, rất là cũ nát, vừa nhìn cũng biết trước kia không có ai ở lại.

Nguyễn Ý Tri đẩy cửa ra, cửa gỗ phát ra thanh âm ken két, còn có tro bụi đổ ập vào mặt.

Nguyễn Ý Tri theo bản năng nhắm mắt nghiêng đầu, chợt nhớ hiện tại mình cũng sẽ không bị tro bụi làm sặc đến, vì thế lại hậm hực xoay trở về.

Phòng ở không lớn, tro bụi tràn đầy, cũng may xem như sáng sủa, chẳng qua hoàn toàn trống rỗng không có vật gì.

Nguyễn Ý Tri cũng không chê, ít nhất hiện tại hắn đóng cửa lại liền cảm nhận được cảm giác an toàn chưa từng có từ trước tới nay.

Sau khi tinh thần lơi lỏng, Nguyễn Ý Tri liền gọi về hổ con, đem toàn bộ tinh hạch còn lại đều đút cho hắn, thấy hắn ăn ngon lành, nhịn không được dùng tốc độ tay cực nhanh xoa đầu hổ con, đưa tới ánh mắt bất mãn của tiểu tử kia.

- Khụ..

Nguyễn Ý Tri trấn định thu tay về, điểm mở màn hình tin tức của hổ con.

- Tạp bài: Thiên hổ.

Độ hiếm: ****

Cấp bậc: 0/4 (70/1000)

Thuộc tính: Gió.

Kỹ năng: Phong nhận, cuồng phong nộ hào (đầy cấp gia tăng kỹ năng tật phong)

Hiệu quả đặc thù: Khởi gió có hiệu quả gấp bội trong thời gian hạn định.



Giá trị hảo cảm: 1/100 (bởi vì hành vi cho ăn của anh, tiểu thiên hổ sản sinh một chút giá trị hảo cảm với anh, có chút vi diệu đâu).

Nguyễn Ý Tri:

- !

Thế nhưng chỉ có một điểm.

Nhưng mà..

- Cậu đang loạn thêm miêu tả gì đây?

997 cười hắc hắc:

- Chỉ là tăng thêm một chút thú vị mà thôi.

Nguyễn Ý Tri cũng không quá muốn thú vị kiểu này, hắn so sánh để ý cấp bậc của tiểu hổ tể, cấp bậc của tiểu gia hỏa này không ngờ là 0!

Hơn nữa nếu như hắn lý giải không sai, tiểu tử kia lên một cấp cần tới 1000 giá trị kinh nghiệm, hắn vừa cho ăn bảy viên tinh hạch, kinh nghiệm giá trị tăng lên 70, nói cách khác loại tinh hạch tang thi giống như vậy hắn còn cần tới 93 viên!

- !

Hít sâu một hơi, Nguyễn Ý Tri:

- 997, cậu không thấy như vậy thật sự khó xử cho một con tang thi cho dù sống lại vẫn là một con tang thi xui xẻo thật bình thường hay sao?

997:

- OvO!

Vẻ mặt Nguyễn Ý Tri không thay đổi:

- Nói chuyện.

997 làm ra vẻ ho khan một chút:

- Kỳ thật.. trừ bỏ phúc lợi tay mới còn có một đại lễ bao cho người mới.

Nguyễn Ý Tri:

- Vậy sao cậu không nói sớm?

Ngữ khí 997 mơ hồ:

- Đây không phải còn chưa kịp sao?

Nghĩ nghĩ cũng phải, cho nên hắn tạm thời cũng không tiếp tục tính toán:

- Vậy cậu nói một chút về đại lễ bao.

Ngữ khí 997 hưng phấn:

- Thương thương! Lần này nội dung đại lễ bao cho người mới chính là: 1. Phúc lợi vĩnh cửu: Mỗi hai tuần lễ có thể miễn phí rút thẻ một lần. 2. Ký chủ ở trong một tuần được hưởng phúc lợi cấp tốc đào tạo tạp bài, cho nên phúc lợi cho thể làm cho tạp bài cần kinh nghiệm giá trị giảm xuống chỉ có một nửa so với nguyên lai, kỳ hạn hoạt động giới hạn sử dụng cho tạp bài. 3. Trong một tuần, ký chủ rút thẻ cần của cải giá trị chỉ theo giá gốc 80%.

- Thế nào ký chủ, đại lễ bao cho người mới vẫn rất không tệ đi!

Nguyễn Ý Tri hơi nhíu mày:

- Không sai thì không sai, nhưng.. có khả năng bây giờ là cuối thời, ai còn quản có tiền hay không đây?

997:

- ?

Lâm vào trầm tư.

Hoảng sợ.

- Vậy làm sao bây giờ a ký chủ! Tôi còn muốn dựa vào anh khắc kim thăng cấp đâu ô ô ô, ký chủ chẳng lẽ không muốn nhận giảm giá sao? Tôi thăng cấp xong rút thẻ không chỉ có vĩnh cửu chiết khấu, còn có rất nhiều phúc lợi khác a qaq!

Nghe ra được 997 thật sự hoảng, thanh âm đều là run rẩy.



Nhưng..

Nguyễn Ý Tri chậm rãi nâng trán, trong khoảnh khắc hắn đã hoài nghi ý nghĩa mình sống lại.

Thở dài một hơi, Nguyễn Ý Tri bắt đầu suy tư, mỗi hai tuần lễ rút thẻ một lần thật sự quá ít, hơn nữa trong ao tạp bài còn có vật phẩm tạp bài, không nhất định sẽ lấy mẫu ngẫu nhiên là sinh vật tạp bài.

Từ khi vận khí bị chung kết, hắn nhận rõ sự thật, hắn cần khắc kim.

- Đừng hoảng hốt, có lẽ cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, nói không chừng cuối thời còn có thể có lợi hơn một ít.

Nguyễn Ý Tri như có suy nghĩ gì nói.

997:

- A?

Kỳ thật Nguyễn Ý Tri cũng mới nghĩ rõ ràng, đây là cuối thời, ở hoàn cảnh như vậy đối với nhân loại mà nói vật tư mới là hữu dụng nhất, ngược lại tiền đã không còn trọng yếu như vậy.

Trật tự cũng đã tan vỡ, tiền chỉ là tờ giấy hay con số, nếu như vậy tiền cũng thật dễ dàng thu được, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất hắn vẫn phải xác nhận một chút.

- 997, tiền của thế giới này còn có thể đổi được của cải giá trị sao?

997 kiểm tra một chút, nói:

- Có thể, dù sao tiền đã lưu thông thật lâu, bây giờ còn đổi được, nhưng lúc sau thì nói không chính xác.

Nguyễn Ý Tri thở ra:

- Vậy là tốt rồi, xem ra chúng ta cần đi trong thành thị tìm kiếm, dễ dàng tìm nhất là cửa hàng cùng ngân hàng, khu nhà ở cư dân thì không nhiều lắm, phải tranh thủ thời gian.

Đợi khi xuất hiện trật tự mới, muốn đổi của cải giá trị còn phải cần loại tiền khác.

997:

- !

- Ký chủ thật sự là đáng tin tưởng!

Nguyễn Ý Tri phiền muộn, đều là cuộc sống bức bách a.

Chảy xuống nước mắt bị áp bách.

Hổ con đã ăn xong tinh hạch, giờ phút này đang im lặng uốn trong lòng Nguyễn Ý Tri, tuy chỉ nho nhỏ một con, nhưng mơ hồ có thể thấy được vẻ uy nghiêm, thật sự không giống tạp bài, thật giống như là sinh mệnh như lời của hệ thống đã nói.

- Đúng rồi 997, vì sao tôi lại có ý thức? Hơn nữa huyết nhục lại giống như không có lực hấp dẫn đối với tôi, là cậu đã làm gì sao?

997 lại khôi phục ngữ khí kiêu ngạo:

- Đó là đương nhiên, tuy rằng bởi vì năng lượng không đủ chỉ có thể đem anh đưa tới thời điểm này, nhưng làm cho ký chủ giữ lại được ý thức của mình vẫn là không thành vấn đề!

Lúc ấy kiểm tra sinh mệnh của Nguyễn Ý Tri lập tức sắp biến mất, trình tự trung tâm của 997 vận chuyển với tốc độ cao, trải qua tính toán lấy năng lượng còn lại của nó, hồi tưởng đến thời gian ký chủ mới vừa trở thành tang thi là thời cơ tốt nhất.

Quả nhiên là nguyên nhân của hệ thống.

- Cảm ơn.

Nguyễn Ý Tri trịnh trọng cảm tạ hệ thống, tuy rằng sau này phiền phức có thể không ít, nhưng hắn ít nhất còn có thể lặp lại một lần.

Nghe được lời cảm ơn, 997 thẹn thùng nói:

- Không cần cảm tạ ký chủ, đây là tôi nên..

- Nga đúng rồi, có chuyện tôi quên nói, chính là.. giúp ký chủ bảo trì ý thức thanh tỉnh cũng cần của cải giá trị, xét thấy ký chủ không có ý thức thì không thể tự chủ hành động, cho nên tôi mới giúp ký chủ tiếp hai ngày, ký chủ, ngài trước mắt còn thiếu tôi hai mươi điểm của cải giá trị đâu.

Không đợi Nguyễn Ý Tri kịp phản ứng, 997 nói tiếp:

- Nếu không thể bảo trì ý thức thanh tỉnh, huyết nhục hấp dẫn sẽ tăng cường, ký chủ ngàn vạn lần cần phải cẩn thận.

Nguyễn Ý Tri:

- !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.