Edit: Huongbb 
Cửa vừa mở ra, Địch Mặc nhanh chóng đi ra ngoài. Không tới một giây sau, dưới chân cứng đờ. 
Người cũng đồng dạng cứng đờ còn có người bên ngoài thang máy - Lãnh Tĩnh..... 
Địch Mặc bất động ---- cái lưng đưa về hướng anh mà đứng, người phụ nữ đang đứng đối diện thang máy không phải là ........ 
Lãnh Tĩnh bất động ----- thang máy vừa đến, toàn bộ người đang đứng đợi bên ngoài chen chút đi vào, cô đi vào sau cùng, một chân vừa đặt vào thang máy, bên tai lại nghe được tiếng báo 'nhẹ nhàng' 
Trong nháy mắt, mọi người đồng loạt nhìn chăm chú vào cô, giống như cô là người có sức nặng có thể đè sập cả thang máy - kẻ ác tày trời. Ánh mắt sắt bén cứ bắn tới khiến Lãnh Tĩnh từng bước từng bước buộc phải ra khỏi thang máy. 
Chỉ có thể để lỡ chuyến này rồi ........ 
Phía bên này, Địch Mặc nhanh chóng thu hồi lại tinh thần, nhìn bóng lưng của người phụ nữ vô tri vô thức, mắt tai linh động lập tức xem xét chuẩn bị đường rút, co giò chạy ----- 
Đáng tiếc, vừa đảo mắt Hàn Thiên Thiên lần thứ hai bò lên, "Anh thì có việc gấp gì? Lần sau bàn lại? Lần sau cũng không biết anh đi đâu nữa đây". 
"Xuỵt!" 
"Xuỵt cái gì mà xuỵt, Địch ..... Ưm!" 
Địch Mặc rốt cuộc cũng đem cái miệng sư tử rống che lại, tâm tình mới căng thẳng cuối cùng cũng được buông lỏng, nhưng sự tình đáng sợ thật sự chỉ mới bắt đầu ------- 
Một tòa nhà văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-tro-dung-nhu-vay/1898302/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.