Lãnh Tĩnh đánh giá chiều cao, dáng hình luôn luôn rất chính xác, hình ảnh nửa người trên trần trụi tiểu bạch kiểm vẫn tồn tại trong đầu cô, Lãnh Tĩnh đánh giá tiếp thân hình hắn có lẽ so với thân hình của nam model cũng không hề kém, buổi chiều trong lúc làm việc cũng đã lén lút sửa lại được hơn phân nửa, vi mơ ước bản thiết kế này của cô mau chóng được lên sàn diễn, cô càng thêm hăng hái, không đến nửa giờ đã làm xong.
Đi ra khỏi phòng làm việc thì nhìn thấy…Ơ a! Bên ngoài đèn điện sáng trưng, sàn nhà trơn bóng như mới, Lãnh Tĩnh giơ tay lên sờ sờ chiếc lá trên tấm bình phong màu lục, không có chút bụi nào.
Tiểu bạch kiểm đang ngồi ở chỗ làm việc của cô, cánh tay vươn ra, ý bảo cô cứ đi xung quanh mà kiểm tra, Lãnh Tĩnh có chút không thể tưởng tượng nổi, ngón tay quét một đường dọc theo mỗi góc trên bàn làm việc, thật sự là không dính một hạt bụi nào: “Đủ nhanh đó!”
Địch Mặc nhướng mày, nhưng lời nói dương dương tự đắc kia cũng còn chưa kịp thoát ra khỏi miệng, người phụ nữ này liền ném bộ âu phục vào lòng hắn: “Đi! Đi thay quần áo.”
Địch Mặc nghe thấy buồn cười: “Cô thật đúng là xem tôi như nô tài của cô à?”
Lãnh Tĩnh bĩu môi, bày ra cái vẻ “Tôi gây khó dễ cho anh đấy”: “Đúng rồi, chúng ta phải đi tới chỗ Amy trộm đôi giày da trước đã, size của anh là bao nhiêu?”
Địch Mặc im lặng lắc đầu, nói ra từ “trộm” quang minh chính đại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-tro-dung-nhu-vay/128292/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.