Hàn Băng bất chấp lao xuống lầu liền trông thấy hòa thượng Đàm ngồi xếp bằng ở cửa hành lang, mắt trợn to nhìn chết dí về phía trước.
“Họ còn chưa về à?” – Hàn Băng lo lắng hỏi.
Hòa thượng Đàm lắc đầu. Trên thực tế không cần anh ta trả lời, hìn dáng vẻ của anh ta chắc hẳn đã ngồi đây cả đêm, chẳng mảy may xê dịch.
“Đợi thêm nửa giờ nữa, tôi sẽ đi xem sao”. – hòa thượng Đàm cắn răng nói.
Hàn Băng mở miệng, rất muốn nói đi cùng với anh ta, nhưng cuối cùng vẫn không thốt ra lời được, cô cũng lo lắng. Nhưng ông Trương khuân vác đã rời khỏi, tiếp theo là Xuân Thất thiếu và Lý Đạo. Nếu hòa thượng Đàm cũng đi thì nơi này chỉ có một mình cô với vợ chồng chị Ngô thôi.
Thật sự mà nói, vừa nghĩ đến hai người kia, lòng cô đã run rẩy, không muốn ở lại một mình với hai vợ chồng kỳ lạ này. Nhưng nếu cô cũng rời đi, lỡ như Xuân Thất thiếu và Lý Đạo trở lại thì phải làm sao? Nếu như quả thật hai vợ chồng chị Ngô có vấn đề, ai sẽ nhắc nhở nguy hiểm cho họ đây.
Bản thân Lý Đạo thì không cần phải nói, ông là người cô tin tưởng tuyệt đối, tình cảm giống như người thân. Quen biết Xuân Thất thiếu đã năm năm, cô vẫn luôn hơi xa cách và đề phòng anh, nhưng mấy ngày gần đây không hiểu tại sao lại bắt đầu tin tưởng. Có lẽ còn nảy sinh một chút tình cảm khác nữa. Hình như do trải qua việc sống chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-san-hoang-tuyen/3230563/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.