Bảy giờ đúng, hai người ra khỏi nhà
Hàn Băng trang điểm nhẹ nhàng, mặc một bộ váy da hội màu đen trang nhã, đơn giản. Có một câu nói rất hay, nếu như bạn không biết mặc gì thì hãy mặc màu gam màu tối, sẽ không sai lầm đâu.
Nhưng mà Xuân Thất thiếu không ra vẻ trầm trồ gì, chỉ mỉm cuời tự nhiên dịu dàng lịch sự. Điều này khiến Hàn Băng thấy hơi lạ. Nếu như không phải anh muốn theo đuổi cô thì vô duyên vô cớ tiếp cận cô làm gì? Nếu như muốn theo đuổi cô thì lúc này phải nên xum xoe cô mới đúng chứ. Hoặc là mánh lới tán gái của anh quá cao tay nên nhìn như đâu đâu cũng thân mật, mà lại như gần như xa khiến người ta không nắm bất được ý nghĩ và không biết làm thế nào. Đây không phải là điều mà loại người ngu ngơ trong chuyện tình cảm như cô có thể hiểu được.
Tóm lại, yêu quý tính mệnh, rời xa Xuân Thất.
Đối với chuyện Xuân Thất thiếu đưa cô gái lạ mặt đến buổi tiệc, Hàn Băng phải chịu rất nhiều ánh mắt theo dõi bất lịch sự. Cô không ngừng tự nói với chính mình xem tất cả những người đó như vô hình, bất kể lời nói hay cử chỉ đều duy trì vẻ nhã nhặn và khiêm tốn. Xuân Thất thiếu rất hài lòng với biểu hiện của Hàn Băng, có chút nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, cho nên biểu hiện anh cũng ân cần hơn. Sự dịu dàng săn sóc đó lại không thân mật quá đà, phải nói rằng khiến bạn nữ đi chung rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-san-hoang-tuyen/3230535/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.