Chúng ta cùng trở về một buổi sáng trăng mờ gió mạnh.
Lãnh Tĩnh và cô đều ở Manhattan (là 1 vùng nhỏ thuộcthành phố New York) nghỉ hè, một người thì đến các sân khấu thời trang lớn lénlút quan sát, một người đi theo sau cái mông bạn gái xì căng đan của Hứa PhươngChu, vào bệnh viện làm nghĩa công.
Làm nghĩa công là chuyện món khổ sai, Hồ Nhất Hạ rấtyên tâm thoải mái ngủ gật
Thật ra thì nghĩa công sơ cấp chỉ cần ở cạnh ngườibệnh, đọc báo, dẫn bọn họ đi ra ngoài phơi nắng mặt trời, bảo đảm bọn họ vui vẻlà được, bất đắc dĩ Hồ Nhất Hạ lại thích chạy loạn khắp nơi, hơn nữa còn bởi vìgia nhập làm nghĩa công nửa chừng, cô không có ai để làm nghĩa công, cũng khôngcó đoàn đội cố định, đến phòng ăn giúp hai ngày, giặt mấy tấm ga giường trongbệnh viện, lại chơi vài trò với mấy đứa bé nằm viện, buổi tối có người nhà bệnhnhân nhờ cô trông chừng giùm, cô liền ôm chăn gối của mình vào phòng bệnh ngủdưới đất một đêm, qua nửa tháng, cũng cảm thấy công việc này rất mệt mỏi.
Đương nhiên là có lúc cũng không tránh được bị tố cáo,bệnh nhân thứ nhất mà cô chăm sóc là một người Đài Loan, Hồ Nhất Hạ đánh mạtchược Đài Loan với anh ta, cô thắng được đầy bát, nhưng tự nhiên không thểtránh được số mạng bị anh ta khiếu nại.
Bệnh nhân cuối cùng mà cô chăm sóc là một bệnh nhân bịtai nạn xe cộ mà hôn mê nặng, mặc dù có ba hộ công cao cấp thay phiên chăm sóc,còn có một nghĩa công như cô giúp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539251/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.