Hồ Nhất Hạ sửng sốt một hồi lâu, đột nhiên nhào quabéo mặt của anh.
Cảm xúc hết sức chân thật, không giống đang nằm mơ.
Một giây sau khi lâm vào sa sút tinh thần lần nữa, côtỉnh lại lần nữa như gió lốc, đoạt lấy giấy hôn thú lăn qua lộn lại kiểm tra,không để ý tới gương mặt càng lúc càng âm trầm của anh.
Giấy hôn thú nhìn ra hình ra dáng đàng hoàng, khônggiống giả.
"Anh đã nói tin tức này với ba mẹ vợ." ChiêmDiệc Dương đột nhiên nói.
Hồ Nhất Hạ "Xoạt" nâng mặt lên, không thểtưởng tượng nổi nhìn gương mặt có vẻ vô hại trước mặt, nghe anh nói tiếp:"Buổi tối chúng ta cùng nhau trở về nhà họ Chiêm ăn cơm. Đến lúc đó lạichính thức tuyên bố tin tức này với mọi người."
"Việc này. . . ." Lặng lẽ ngước mắt nhìnanh, thuận tiện nuốt nước miếng một cái, "Em có thể đổi ý không?"
Hồ Nhất Hạ cẩn thận từng li từng tí chờ phản ứng củaanh, chỉ thấy khóe miệng anh dần dần nở một nụ cười ác độc: "Khôngthể."
Hồ Nhất Hạ giận dữ, hất giấy hôn thú ra nhảy xuốnggiường, chỉ vào mũi của anh hùng hùng hổ hổ: "Tên gạt cưới này! Tôi. . . .Tôi. . . ."
Cô nói không được nữa, bởi vì Chiêm Diệc Dương nhẹnhàng linh hoạt nắm lấy ngón tay cô, khoan thai nhận lấy câu chuyện: "Emmuốn như thế nào? Kiện anh?"
". . . . . ."
"Em nhẫn tâm nhìn anh ngồi tù?"
Này này này. . . . Người đàn ông này quá vô sỉ! Trongtiềm thức của Hồ Nhất Hạ có một thanh âm đang không ngừng nhắc nhở mình: có cáitội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539246/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.