Chiêm Diệc Dương xuyên thấu qua sau gương nhìn bóngdáng xù lông phía sau, khóe miệng giương nhẹ, cũng không tự biết.
***
Hồ Nhất Hạ thật không hiểu sao người họ Chiêm chỉ chọccho mình cô thấy ghét, tính tình ác liệt thế, chẳng lẽ không phải người ngườigặp được đều ghét?
Cô vừa nhấn chuông vừa chấn chỉnh tâm tình, đợi đếnkhi ba Hồ mở cửa, đã sớm lộ ra vẻ mặt đau khổ, tràn đầy sầu muộn. Vì kéo ba Hồvào trận doanh của "phái chống Chiếm", cô chỉ thiếu rơi nước mắt,đáng tiếc ba Hồ không biết nhìn mặt đoán việc không phát giác chút nào, liếcnhìn đồng hồ đeo tay, trong nháy mắt vui mừng nở hoa.
"Tiểu tử thúi thật là nói được làm được, vừa đúng12 giờ. Mau vào, mẹ con ngủ rồi, ba sẽ ăn bánh kem với con." Vừa nói vừanhìn quanh ngoài cửa, xác định người khác không có đi theo, còn biểu dương mộtphen, "Biết không thể quấy rầy cha con ta gặp nhau, ừ, coi như thứcthời."
Hồ Nhất Hạ suýt nữa hộc máu, lúc này tâm tình thật sựxuống thấcúi gằm đầu vào cửa, thuận tiện kéo ba trở lại.
Thật may là có Tiramisù mà cô luôn yêu thích, Hồ NhấtHạ ăn ăn, vũ trụ nhỏ lại bộc phát, con ngươi lòng vòng, lại nảy ra kế:"Ba, sao ba lại gọi người ta là tiểu tử thúi, có phải không thích haykhông. . . ."
Cô cẩn thận thử dò xét ý tứ, ba Hồ thì tốt, chưa nghehết lời đã giang hai tay ra: "Con cũng biết từ trước đến giờ ba không cóđịa vị ở nhà, chỉ cần mẹ con trúng ý, ba có thể nói chữ ‘ không ’ sao?"
Không đợi Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539236/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.