Máy điều hòa không khí vừa mở ra, trong xe cũng đặcbiệt ấm áp, Hồ Nhất Hạ cởi áo khoác ngoài ra, Lãnh Tĩnh liền híp mắt lại, nghingờ quan sát quan sát cô: "Mặc bộ đồ đẹp đẽ lại khiến người cảm thấy lạnhlẽo này, chuẩn bị làm gì hả?"
"Cậu nói. . . . Hiện tại chúng ta làm sao đi tìmHứa Phương Chu?"
Hồ Nhất Hạ vừa có chuyện muốn nhờ, thanh âm và vẻ mặtliền trở nên đặc biệt ngọt, đặc biệt õn ẽn, Lãnh Tĩnh chà xát da gà nổi trêncánh tay, lái xe qua lối rẽ, không mấy vui lòng: "Muốn tìm anh ta thì trựctiếp gọi điện thoại không phải được rồi sao? Cứ chạy như vậy cũng không biếtanh ta đang ở đâu. Huống chi mình căn bản không biết anh ta ở đâu."
"Cậu không biết nhưng mình biết, mình đã hỏi thămngười trong công ty rồi, địa chỉ hành trình của anh ấy, mình đều nắm trong tay
"Cậu xem cậu, lại tới. Mỗi lần Hứa Phương Chuchia tay cậu đều thế, mọi người đều nhìn ra ý đồ của cậu đối với anh ta, quáithai IQ cao như Hứa Phương Chu lại không nhìn ra? Làm bộ không biết mà thôi.Mình còn tưởng cậu rời nhà là bởi vì giác ngộ rồi, sao bây giờ cậu lại. . .."
Hồ đồng chí nhướng mày, mặc kệ: "Tiểu thư, cậuđừng đả kích mình!"
"Được rồi, những việc này đều không trách cậu,muốn trách thì trách ông trời cho cậu số đào hoa, cấp trên kia của cậu cũngthiệt là, đã ngủ với cậu rồi, sao còn chưa bày tỏ gì cả?"
"Cải chính chút, là mình ngủ với anh ta, khôngphải anh ta ngủ với mình." Hồ Nhất Hạ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539228/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.