Thần sắc người đàn ông này buông lỏng, tiếp đó lại là căng thẳng, Hồ Nhất Hạ cũng không để ý quan sát anh, cúi đầu nhìn thân thể mình, nửa bên ngực cơ hồ muốn lộ ra khỏi khăn tăm, mà chân của cô. . . . Sao không chạm đất?
Bất kể, Hồ Nhất Hạ cắn răng liều mạng vùng vẫy, "Anh buông ra. . . ."
Chữ cuối cùng còn cắm ở trong cổ họng, Hồ Nhất Hạ đột nhiên cảm thấy cả người chợt nhẹ, hốt hoảng luống cuống vùng vậy theo bản năng, ngay sau đó "ào" một tiếng, cả người rơi vào trong nước.
Xác thực mà nói, là rơi vào bồn tắm.
Bọt nước văng khắp nơi khiến cô vội vàng ngồi dậy, phía bên kia, Chiêm Diệc Dương nhìn nhìn cô gái bị mình thả xuống này, quay người kéo cửa phòng tắm ra.
Ngoài cửa rất huyên náo, có mấy người đứng đó, nếu không phải là Chiêm Diệc Dương chỉ kéo ra một cái khe cửa, không chừng những người này sẽ trực tiếp xông vào trong phòng tắm.
"Về hết đi."
Một giây trước Hồ Nhất Hạ vẫn còn ngồi thẫn thờ trong nước, một giây kế tiếp quả thật ngẩn ra. Tình huống bên ngoài khiến cô không khỏi nhìn ra cửa, Chiêm Diệc Dương hạ lệnh trục khách xong thì quay người lại, Hồ Nhất Hạ bị ánh mắt hung ác của anh quét đến, vội vàng rụt đầu.
Từ cổ trở xuống đều ngâm vào trong nước, tối thiểu cảm thấy an toàn chút.
Trong phòng tắm quá yên tĩnh, cho tới Hồ Nhất Hạ cũng có thể nghe thanh âm phụ tá hành chánh ngoài cửa: "Không sao không sao, không có gì náo nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539222/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.