Trong đầu trống rỗng của HồNhất Hạ đột nhiên lóe lên ý tưởng: "Tôi Cha ."
"Vóc người của cha cô thật tốt." Mỉm cười.
"Quá khen quá khen." Đổ mồ hôi thẳng xuống dưới.
"Bối cảnh này... Là phòng tập thể thao tôi hayđi dsao?" Tiếp tục mỉm cười.
"Vậy sao?" tiếp tục đổ mồ hôi xuống.
"Tháng trước ngày , tôi bàn việc làm ăn ở đó, cònbảo cô đem hợp đồng đến, không nhớ rõ?"
Người nào quy định mỉm cười thì nhất định tựa như nụhoa8mới nở,nhất định phải mang theo chân thành và thiệnlương, nhất định phải tràn đầy hương thơm cảm độnglòng người? ! Hồ Nhất hạ bị nụ cười của anh làm cho cảngười ớn lạnh, trong miệng thấy đắng, đầu lưỡi thắtlại: "Tôi, tôi, trí anhớ tôi không tốt"
"Nơi này có một cái tên, Mars—— tên tiếng Anhcủa cha cô cũng giống vậy?"
Anh không cho cô chút cơ hội thở dốc, ép côkhông thể đáp, Hồ Nhất Hạ thật muốn khóc. Ban đầu xem hìnhvới Lãnh Tĩnh, làm gì chú ý đến cái tên? Tấtcả đều bận rộn cảm thán đường cong thon gầy nhưng bền chắc,và những bắp thịt sờ vào chắc chắn rất thích.
Anh vẫn còn tiếp tục mở hình, cuối cùng, thậtkhiến người bật cười: "Hồ tiểu thư, đừng nói vớitôi, dáng dấp của cha cô giống tôi như đúc."
Thậm chí có gương mặt y chang? ! Hồ Nhất Hạ đột nhiênrất muốn bóp chết mình.
Chiêm Diệc Dương nghiêng mắt nhìn cô một cái:"Cần xem nữa không?"
"Không cần không cần." Hồ Nhất Hạ lắc đầuđến mức tóc cũng rối loạn, vội vã hít sâu điều chỉnh tâmtình.
Đối diện là nụ cười tủm tỉm không ngại, trongmắt là người đàn ông tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539214/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.