Lãnh Tĩnh đi ra từ khu mua sắm, Hồ Nhất Hạcắn răng nắm quyền đi sau.
Cho đến khi ngồi lên xe điện ngầm, Hồ Nhất Hạ cònchưa có trở lại bình thường.
Hồ đồng chí bình thường gào to quen, bây giờ mới đilàm ngày thứ nhất, nhất định có một vạc nước đắng muốnđổ về phía Lãnh Tĩnh, hiện tại cô buồn bực như vậy,Lãnh Tĩnh hơi khó có thể thích ứng,cũng không chọc cô.
Cứ đi như vậy, vẫn là Hồ Nhất Hạ không kềm chếđược trước, co cùi chõ đụng đụng Lãnh Tĩnh:"Sao cậu không mắng mình?"
Lãnh Tĩnh tràn ngập đồng tình nhìn cô. Lúc này quảthật không thể trách cô, cô đã gặp gỡ cao thủ.
"Đó là do thủ đoạn của tên đó quá cao, mới gặp balần mà thôi, đã. . . Lãnh Tĩnh nói xong, tầm mắtquét qua tất cả bộ vị tư mật trên người Hồ Nhất Hạ, . . A,tự nghĩ thông suốt."
Hồ Nhất Hạ nghe vậy, nóng nảy: "Vì saophải nghĩ, vì sao phải nghĩ thông suốt? Cậu nóichuyện vậy sao?"
Lãnh Tĩnh đã quen sự cứng rắn của cô, nhưng khôngđại biểu những người khác chịu được, tiếng nói HồNhất Hạ vừa dứt, những hành khách uể oải kháctrong buồn xe, tất cả trong nháy mắt khôi phụcthanh tỉnh.
Lãnh Tĩnh vội vàng kéo cô ngồi xuống: "Phải, làmình nói sai rồi, cậu đừng kích động. Ý của mình là,người đàn ông kia chỉ kém chưa biết rõ gia tài củacậu."
Hồ Nhất Hạ nghĩ tới sắc mặt ngạo mạn của người đànông kia, trái tim cũng chỉ còn dư lại tức giận, chánnản ngồi trở lại, "Mình quyết định sau tháng nàysẽ ăn chay, tích chút đức, xả cơn xui này."
"Vậy thì thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-quan-khong-the-duoc/1539210/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.