Trước đây, để mà xoay chuyển được số mệnh của một công ty chỉ nội trong năm ngày là chuyện không tưởng. Bây giờ, chỉ cần anh đồng ý một câu là đâu sẽ vào đấy.
Anh tắt di động, coi như cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài.
Lâm Lạc Ninh không hề do dự.
Nếu đã đáp ứng nguyện vọng của Ôn Dật Hàn thì mình nên tuân thủ yêu cầu của gã. Tình cảm thì không hồi đáp được rồi, anh hi vọng mình có thể cố gắng thực hiện ổn thỏa những mặt khác.
Lạ nỗi, thay vì đưa anh đến những nơi xa hoa như mọi khi, gã dành phần lớn thời gian ở những nơi công cộng đông đúc, chen chúc đủ loại người.
Công viên đô thị, rạp phim, thậm chí là carnival.
Chẳng mấy ai chú ý đến bọn họ giữa đoàn người rộn rịp, giữa những đôi tình nhân vui cười trong lúc dạo bước tâm tình, và giữa bầy trẻ nô đùa ríu rít. Ôn Dật Hàn tươi cười dắt tay anh, Lâm Lạc Ninh thản nhiên không cưỡng lại.
Trong không khí gần gũi với đời sống, sự cẩn trọng và nỗi âu lo tan biến lúc nào chẳng hay. Nhịp sống thảnh thơi đã lâu chưa tận hưởng khiến người ta bất giác thấy lạ lẫm.
Chớp mắt ngày kết thúc giao hẹn đã cận kề.
Uống hết cốc trà sữa cuối cùng trong quán nhỏ, Lâm Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn người đàn ông cạnh mình, “Mình về nhà anh nhé.”
Ôn Dật Hàn bình tĩnh cười, “Anh đang thử thách khả năng kiềm chế hay đang ám chỉ tối nay tôi sẽ được toại nguyện đây? Anh nên biết là dù thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-qua-duong/482159/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.