Tiếng gió ngoài cửa sổ đánh thức hắn từ trong cơn mơ. Thịt da người trong lòng hắn nhẵn mịn ấm áp, đôi mắt anh hẵng còn nhắm nghiền.
Chàng trai hắn đang ôm chặt vẫn giữ nguyên tư thế nằm sấp quay lưng về phía hắn. Hàng mi ướt sũng còn ngân ngấn nước, anh đang ngủ say trong nỗi mệt nhoài.
Tề Hạo khẽ khàng nằm dịch về sau, rồi từ từ xoay Lâm Lạc Ninh quay mặt lại với mình, kéo chăn đắp kín phần da thịt hở ra của anh.
Lâm Lạc Ninh co rụt người như sợ lạnh, rồi vô thức xích về phía lồng ngực ấm nóng của Tề Hạo, dụi đầu mình lên ngực hắn.
Nếu giờ là ban ngày thì chăng bao giờ anh ỷ lại người khác như vậy. Tề Hạo thở dài, quàng tay ôm siết lấy anh.
Vướng mắc quanh quẩn bấy lâu trong lòng nay đã có lời giải.
Cậu ấy… thích mình.
Thật ra đáp án này đã hiển hiện trong hắn lâu rồi, chẳng qua hắn không muốn thừa nhận, không muốn đối mặt và cứ một mực trốn tránh.
Hết lần này tới lần khác hắn tự nhủ chẳng qua họ chỉ là bạn, hoặc chỉ là bạn tình. Hắn cố tình tảng lờ đi ánh mắt lặng lẽ quan tâm và sự săn sóc chu đáo chưa từng ngơi nghỉ của anh.
Nhưng nếu chỉ là bạn thì cớ sao cậu ấy phải làm nhiều thế vì mình?
Vì hiểu tâm tư anh nên hắn mới giấu chuyện mình gặp Lăng Nam, mới để tâm tới cảm nhận của anh, mới liên tục khổ sở vì áy náy, mới mong mỏi rằng anh sẽ không bận lòng.
Giờ hồi tưởng lại, hắn chỉ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-qua-duong/482146/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.