Edit: Kogi
Lão cáo già Tạ Tử Khải chiếm trước tiên cơ cũng không quên ra vẻ ta đây, ngồi trong phòng làm việc của tôi cười híp mắt uống trà, ngồi ở một chiếc sofa khác là Ngô Trình Dũng.
Ngô Trình Dũng là tôi gọi tới, anh ta qua mắt cấp trên cố tình đưa ra đề nghị đấu thấu ngay giữa bữa tiệc chính thức, cho dù mọi người ngầm hiểu đây là cuộc chiến phân cao thấp, nhưng vẫn phải giết gà dọa khỉ một phen, kẻo lại có kẻ định cưỡi lên đầu lên cổ tôi và Thẩm Tu Thần thăm dò. Chỉ là sự xuất hiện của Tạ Tử Khải… Chắc là không nỡ vứt quân cờ xuất sắc này.
Tôi cười nhạt: “Cục trưởng Ngô vậy mà lại mời được thị trưởng Tạ, đúng là không phải dạng vừa đâu.”
“Cậu hiểu lầm rồi.” Tạ Tử Khải cười khà khà đặt tách trà xuống: “Tôi tới đây chỉ để tìm cậu thôi. Nhưng chuyện cục trưởng Ngô…tôi cũng có nghe nói qua.”
Ngô Trình Dũng cắn môi, sắc mặt trắng bệch, hai tay xoắn vào nhau, dáng vẻ lo lắng cực độ. Điệu bộ ăn năn này trông cũng tương đối thành khẩn, e là tiếp sau đây Tạ Tử Khải sẽ hóa thân thành vai phản diện, diễn một vở trừng phạt nghiêm minh đây.
Trong tình huống này, muốn triệt để nhổ hết nanh vuốt của Ngô Trình Dũng xem ra là không thể, nghĩ xem làm sao để mình giành được lợi ích lớn nhất có thể thì thiết thực hơn. Tôi im lặng quan sát hướng đi của vở tuồng này.
Tạ Tử Khải cười xuề xòa: “Chuyện này là lỗi của cục trưởng Ngô, chưa họp bàn thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-qua-duong/482138/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.