Trở mặt với Trần Mộ là hậu quả của việc tối qua cô ta bắt đầu đòi chia tay tôi, cách mấy phút lại có tiếng chuông báo tin nhắn làm tôi bực mình, đúng là tôi thích cô ta ở trên giường nửa chống cự nửa nghênh đón, nhưng hoàn toàn không có hứng thú với kiểu phụ nữ xuống giường liền kiêu ngạo làm giá, tôi cũng không cho rằng mình cần phải chịu trách nhiệm với tâm trạng của cô ta, vì vậy không chút do dự kéo số cô ta vào danh sách đen.
Cho cô ta thời gian suy nghĩ kĩ về vị trí của mình, đây là sự dịu dàng cực hạn mà tôi có thể cho một người bạn giường.
Nhưng có vẻ cô ta cũng chưa hiểu được dụng ý này, nếu không Thẩm Tu Thần đã không xuất hiện trong phòng làm việc của tôi.
Cậu ta ôm ngực, ngữ điệu bình thản không lên không xuống nói: “Trần Mộ gửi cho tôi một tin nhắn chào buổi sáng.”
Tôi dựa vào ghế da, lười biếng nhìn cậu ta: “Cậu chưa kéo cô ta vào danh sách đen à?”
Thẩm Tu Thần xoa cằm: “Ông già tạm thời chưa lộ ra ý định đình chiến với nhà họ Dung, vì vậy chúng ta vẫn coi như đang đối địch, ít nhất thì bề ngoài là như vậy.”
Đúng thế, thái độ của hai ông già làm mọi chuyện trở nên rất phiền phức, trận chiến này lấy Trần Mộ làm nền vẫn dây dưa kéo dài.
Tôi thở dài, thực sự cảm nhận được mùi vị hối hận.
Thẩm Tu Thần thấy tôi không hào hứng lắm, lại nói tiếp: “Đó là một chuyện.”
“Còn chuyện thứ hai?”
Khí thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-qua-duong/269059/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.